🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

'Sao mình không ăn đi, còn ngồi thừ người ra đó làm gì?'



Khánh Băng vẫn ngồi như pho tượng, mắt nhìn đăm đăm về phía xa xăm.



Tuấn Anh thấy thế nên nhíu mày, anh phát giác ra được gần đây vợ mình rất lạ. Anh khẽ lên tiếng hỏi "Mấy ngày nay anh thấy mình thế nào ấy, đã xảy ra chuyện gì?"



- À! Em không sao đâu anh.



'Mình còn nói không sao, anh thấy mình cứ như kẻ mất hồn".



- Em không sao thật mà anh, chắc là do gần đây sức khỏe em không được tốt.



'Mình cố ăn một chút đi rồi nghỉ ngơi, anh thấy mình xanh xao lắm!'



- Thôi anh ăn tiếp đi, em về phòng.



Nhìn bộ dáng yếu ớt xanh xao của Khánh Băng, lòng Tuấn Anh chợt xuất hiện tia thương xót, nỗi thương xót ấy lướt qua rất nhanh, anh khẽ khàng lên tiếng "Vậy thôi, mình cứ về phòng nghỉ ngơi trước đi, chút nữa anh hâm nóng thức ăn lại cho mình!"



- Dạ, em cảm ơn anh.



Khánh Băng rảo bước trở về phòng, cô ngã lưng xuống giường, tay gác lên trán, bản thân cô cũng không hiểu vì sao cô lại rất phiền não.



Xét theo lẽ thường mà nói thì chồng cô về cô nên vui mới đúng, nhưng sao cô lại thấy mình rất buồn, như thiếu thứ gì đó...



Nằm nhìn chằm chằm lên mái nhà thật lâu, cô chuyển tầm mắt sang bên cạnh rồi khẽ thở dài "Mấy ngày qua anh ấy đã không xuất hiện, không phải đã nói là không có nơi để tá túc sao? Vậy anh ấy có thể

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-mo-nuoi-chong/3576860/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trộm Mộ Nuôi Chồng
Chương 11: Bị lạc đường
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.