Đáng tiếc lúc này trong đầu Tô Kỳ chỉ nghĩ mãi tới đồ cay, vì vậy hai người tranh đấu một lúc lâu, Cung Duật vẫn đặt đồ ăn về.
Một bàn ba món cay, lấy màu đỏ làm chủ đạo, trông hết sức bắt mắt. Cung Duật cầm đũa lên gắp một miếng rồi cho vào miệng, anh ngồi đối diện ăn, Tô Kỳ ở bên kia gặm dâu tây trong sự thèm thuồng. Cô nuốt nước bọt, nhìn về phía Cung Duật.
Bởi vì cô không ăn cay được nên Cung Duật quyết định ăn giúp!
Thời gian trôi nhanh, chẳng mấy chốc mà đã sắp đến ngày dự sinh. Bụng Tô Kỳ mỗi lúc một to nên rất bất tiện, tính tình của cô cũng thay đổi, dễ nổi nóng hơn xưa, báo hại Cung Duật và Tô Hoằng luôn phải thấp thỏm lo lắng.
Mỗi lần cô chuẩn bị mắng chồng thì anh lại xuống nước mà nói:
“Vợ đừng giận, đừng giận, anh sai rồi! Nóng giận không tốt cho con!”
Tô Kỳ lập tức xìu xuống, hừm một tiếng:
“Qua tháng là đám cưới của Thượng Lâm, anh có định đi không?”
“Phải xem hắn có mời anh không.” Cung Duật ngồi bên cạnh bóp chân cho Tô Kỳ, sợ cô đau nhức, bởi vì từ sau khi mang thai cô thường cảm thấy mệt người.
Mấy ngày liên tiếp không đêm nào ngủ ngon, sắc mặt của vợ hơi kém một chút. Cung Duật đã tận lực chăm sóc nhưng cũng khó tránh được việc này, bởi vì sức khỏe của mỗi người mỗi khác.
Tô Kỳ ngẫm thấy bây giờ Thượng Lâm và Cung Duật đã làm hòa với nhau thì chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-ngoan-nao-be-cung/3476966/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.