Nói thật, Tô Kỳ cảm thấy ấm ức. Cô ấm ức vì những người kia đều cho rằng cô không xứng với anh, họ làm ra cuộc bình chọn như thế giống như vả thẳng vào mặt cô vậy. Việc này khác gì sỉ nhục, hạ thấp sự tự tin của cô chứ?
Chính bản thân cô cũng cảm thấy mình còn thiếu sót, không bằng được Lưu Ly - một người phụ nữ đã trưởng thành, có sự nghiệp riêng trong tay.
Hai mắt Tô Kỳ đỏ lên, dần dần mất khống chế. Cung Duật lái xe đưa cô đến một vườn hoa cải bạt ngàn rồi dừng lại, lúc quay đầu mới thấy trên mặt Tô Kỳ toàn là nước mắt. Cô khóc từ bao giờ chính cô cũng không rõ.
Cung Duật lập tức bối rối đưa tay cởi dây an toàn rồi nghiêng qua ôm lấy cô, để đầu cô tựa vào vai mình, nhẹ giọng dỗ dành:
“Không khóc không khóc, xin lỗi, tôi sai rồi, lần sau tôi sẽ kể cho em nghe mọi thứ.”
“Chú… Chú không thấy họ nói, chúng ta không hợp sao?” Tô Kỳ nức nở ôm chặt lấy anh, như một đứa trẻ bị ức hiếp mà òa khóc.
Mặt ngoài nói không quan tâm, trong lòng lại thấy thật bất công. Cô có thể không phải tốt nhất, không phải tuyệt nhất nhưng Cung Duật đã lựa chọn cô, vậy họ có quyền gì xen vào chứ?
“Tôi không quan tâm họ nói gì, em vừa xinh xắn đáng yêu vừa biết làm nũng, tôi thích kiểu làm nũng của em, thích cách em dựa dẫm vào tôi thì sao? Phụ nữ có quyền nhõng nhẽo với người đàn ông của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-ngoan-nao-be-cung/3476928/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.