Vì sợ cô cắt ngang nên Cung Duật nói rất nhanh mà không hề dừng lại:
“Tôi biết em giận tôi, nhưng mọi thứ chỉ là hiểu lầm thôi.”
“Hiểu lầm gì?” Tô Kỳ nhàn nhạt hỏi.
Hít sâu một hơi, Cung Duật cố gắng bình tĩnh giải thích:
“Tôi đã chạy đến nhà em hỏi cưới em rồi, đương nhiên sẽ không lừa em ra ngoài ăn vụng, em hiểu ý tôi không?”
“Chú Cung.”
Giọng Tô Kỳ nhẹ bẫng như một làn gió, Cung Duật cảm giác được lần này cô giận thật, vì vậy lập tức nghiêm túc đáp:
“Tôi nghe đây.”
“Bình thường bàn chuyện làm ăn sẽ bàn vào ban ngày phải không?”
“Ừm…”
“Vậy nửa đêm chú để em ở nhà một mình chạy ra ngoài gặp Lưu Ly, sau đó mỗi tuần lại đi gặp cô ấy vài lần nhưng giấu em, không cho em biết là ý gì?”
Cổ họng Cung Duật nghẹn đắng, anh siết chặt nắm tay, từ tốn nói cho cô nghe lý do:
“Em bình tĩnh trước.”
“Em không vội, chú nói đi.”
Đúng vậy, có gì mà gấp chứ. Cô cũng đã quyết định sẽ nói chuyện rõ ràng với Cung Duật để giải quyết cho xong mâu thuẫn lần này mà. Cô biết bản thân mình tính tình nóng nảy dễ giận hờn vu vơ, cho nên cô thật sự rất cảm ơn Cung Duật vì đã chiều chuộng yêu thương cô. Nhưng cô cảm giác thế giới của cô và Cung Duật vẫn còn khá nhiều khoảng cách…
Cung Duật im lặng một lát mới bắt đầu kể cho cô nghe nguyên do thật sự. Anh nói công ty có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-ngoan-nao-be-cung/3476926/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.