Ông im lặng nãy giờ cũng không chịu nổi nữa rồi, trực tiếp gọi bảo vệ lên lôi Hạ Long Phi và Dương Gia Tịch ra khỏi phòng làm việc. Hại ông suýt chút nữa đắc tội người khác, chưa bắt chúng bồi thường tổn thất tinh thần đã là ơn nghĩa lắm rồi đó.
Bảo vệ một tay kéo một người, ném cả hai đứa nhóc đang gây rối ra khỏi cửa rồi kéo áo lên để lộ cơ bắp cuồn cuộn, hầm hầm sát khí mà nói:
“Cút!”
Bị người khác khinh thường, sắc mặt của cả hai đều tái mét nhưng với sức lực và tài lực của họ thì chỉ có ngậm bồ hòn làm ngọt. Tiền trao cháo múc, người ta đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, họ không thể lật lọng được, cũng không dám.
Dương Gia Tịch thấy Hạ Long Phi xoay người muốn đi thì vội vàng đuổi theo hô:
“Hạ Long Phi! Cậu mới đúng là tên lừa đảo, nói dối, trả tiền cho tôi!”
“Câm miệng!” Thanh niên đi ở phía trước quay phắt lại quát. “Lúc đó tôi đã nói rõ nếu xảy ra chuyện gì thì chúng ta cùng chịu, cô đồng ý rồi, hiện tại có chút tiền đó cũng muốn đòi tôi à?”
“Chút tiền? Được, nếu cậu xem đó chỉ là mấy đồng bạc lẻ thì bố thí cho tôi đi, cậu không cần nhưng tôi cần!”
Dương Gia Tịch ban đầu cũng đã gom sạch tiền tiêu vặt cả tháng và tiền mua sách mới để đi thuê người gây sự với Tô Kỳ, về sau vì tham gia vào âm mưu của tên này, cô phải bán cả chiếc máy mp3 yêu thích của mình!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-ngoan-nao-be-cung/3476920/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.