Trước kia Cung Duật từng định ra hình mẫu lý tưởng cho mình, nhất định phải là kiểu ngực nở eo thon mông cong quyến rũ, tuổi tác thì chỉ cần không chênh quá năm tuổi là tốt rồi. Ai biết hôm đó đến quán bar bị cô nhóc Tô Kỳ ôm ôm hôn hôn, một lát sau thì bọn họ đã bị rượu làm cho mụ mị đầu óc, kéo nhau lên giường.
Nghĩ tới buổi sáng đó cầm lấy tờ giấy ghi số điện thoại lên mà bị cốc nước bên cạnh làm nhòe mất, anh buồn bực không thôi.
Tô Kỳ cũng từng hỏi sao lại không thèm gọi cho cô, có phải thấy cô non nớt quá nên chê không. Cung Duật chỉ biết cười khổ đáp:
“Em để nước bên cạnh giường, tôi chưa kịp tỉnh ngủ thì tay đã huơ trúng, tờ giấy mà em để lại cứ như vậy đi tong còn đâu?
Nhưng mà cuối cùng định mệnh vẫn giúp cho anh gặp lại Tô Kỳ, cho nên anh sẽ nghe theo duyên số, cố gắng giữ cô lại bên mình đến khi răng long đầu bạc.
Nhấn ga, mở một bài nhạc nhẹ lên để thư giãn, sau đó thì lái xe chạy thẳng đến công ty.
Ở bên này, Tô Kỳ vào lớp và chọn cho mình một chỗ ngồi kín đáo, chật một chút càng tốt, bởi vì như vậy lát nữa tên kia cũng chẳng có lý do gì mà đến bên cạnh cô ngồi.
Tô Kỳ nghĩ thế là hay, là thông minh, cơ mà cô đánh giá thấp sự mặt dày của người nào đó.
“Bạn học, không biết có thể nhờ cậu một chút không? Tớ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-ngoan-nao-be-cung/3476916/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.