Mặc dù vô cùng tin tưởng Cung Duật nhưng khoảnh khắc nghe thấy những lời nói này, trái tim Tô Kỳ vẫn đập nhanh một cách bất thường. Cô mím chặt môi không đáp, sau đó nghe thấy Hạ Long Phi tiếp:
“So với một kẻ giả dối dùng vẻ ngoài hào nhoáng lừa gạt nữ sinh như hắn, tôi cảm thấy mình tốt hơn gấp trăm lần.”
Cái quỷ gì vậy? Trong đầu Tô Kỳ như có một đàn quạ đen bay ngang qua, cô không hiểu Hạ Long Phi định vòng vo đến khi nào.
Tô Kỳ tức giận quát hắn:
“Mẹ nó cậu có nói nhanh lên không? Sến sẩm!”
Khung cảnh lãng mạn thâm tình mà Hạ Long Phi vừa xây dựng thoáng cái vỡ nát, hắn cũng bị cô chọc cho nổi cáu:
“Ý của tôi rõ ràng quá rồi còn gì? Lúc trước nói những lời kia làm cô cảm thấy bị xúc phạm là lỗi của tôi, nhưng tôi thích cô thật, còn tên kia chỉ đang thả lưới bắt cá mà thôi. Người như vậy, chưa biết chừng ngoài cô ra còn thêm nhiều cô khác. ”
Tên này bị thần kinh à? Tô Kỳ nhìn đối phương bằng ánh mắt khinh bỉ rõ ràng:
“Tôi nghĩ cậu nên đi bệnh viện khám, đầu óc nhất định có vấn đề!”
“Tôi có ý tốt mà cô không hiểu!”
“Còn tưởng là muốn đưa cho tôi xem ảnh chụp hay gì đó, nói có sách mách có chứng, khi nào tìm được mấy thứ buộc tội chú ấy thì mang ra đây, không thì đừng phiền tôi, phí thời gian.”
Tô Kỳ rút điện thoại trong túi ra kiểm tra, thấy đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-ngoan-nao-be-cung/3476917/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.