Nói gì thì nói, cũng do ông không kiên quyết, vừa thấy con gái làm nũng nhõng nhẽo là ông mềm lòng. Hơn nữa gia đình người ta tỏ đủ thành ý, ông biết phản ứng thế nào đây?
Hôm đó Tô Kỳ được Cung Duật đưa đến tận cổng trường, cô không hề ngần ngại nữa mà mở cửa xe bước xuống, vui vẻ tặng cho anh một nụ hôn gió.
“Chú đi làm cẩn thận nha.”
“Em cũng học hành chăm chỉ, buổi chiều nay tôi đến đón.”
“Hừm, chú cứ tan làm sớm như vậy không vấn đề gì thật chứ? Đâu cần phải đưa đón em mỗi ngày đâu?”
“Em nói phải chờ hai năm, tôi không giữ cho kỹ, đến lúc đó lại nhảy ra một tên nhóc ranh như Hạ Long Phi thì làm sao?”
Miệng người đôi khi giống như miệng quạ đen, nói một cái là triệu hồi thần xui xẻo liền. Điển hình là Cung Duật, anh mới nhắc đến Hạ Long Phi xong thì Tô Kỳ đã giật giật mí mắt, cô trông thấy cái tên giả vờ giả vịt họ Hạ đó đi về phía này.
“Chú hôm nay ra đường quên xem tử vi đúng không? Chú nhìn xem ai kìa.”
Thấy Tô Kỳ giơ tay lên, Cung Duật hơi nghiêng người ra nhìn thử kính chiếu hậu, sau đó không vui nói:
“Em đi học đi, đừng để tên đó đến gần.”
“Chú quên là em với hắn học chung à?”
Ừ, quên thật, vì gần đây Cung Duật cũng không quan tâm đến tên nhóc đó lắm. Anh nghe bạn gái nói xong liền bực mình:
“Vậy thì ngồi xa một chút, đừng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-ngoan-nao-be-cung/3476915/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.