Hôm sau, Cung Duật đưa Tô Kỳ đến trường rồi gọi điện thoại cho trợ lý. Lý Tiêu Nguyên vừa bắt máy liền hiểu ý mà báo cáo:
“Tôi đã gửi thông tin của Dương Gia Tịch qua cho anh.”
“Ừ, lần trước cậu xin nghỉ một tuần đó tôi chưa phê duyệt, giờ làm xong việc thì có thể nghỉ.”
“Á? Thật sao? Yêu sếp!”
Sự kích động của Lý Tiêu Nguyên thì anh hiểu nhưng đột nhiên nói yêu nói thương cái quỷ gì? Cung Duật quát:
“Ai cần cậu yêu?”
“Nhưng tôi vẫn yêu sếp chết đi được!”
“Cậu muốn chết?”
Giọng Cung Duật trầm xuống làm Lý Tiêu Nguyên hoảng hốt:
“Không không, không yêu sếp nữa!”
Thỉnh thoảng tên trợ lý này vẫn làm những việc khiến người ta không thể đỡ nổi!
Cung Duật lái xe rời khỏi trường học, vừa đi vừa ấn nghe bản ghi âm mà trợ lý gửi, bên trong là thông tin cụ thể về gia đình của Dương Gia Tịch. Không hẳn giàu có, cha làm ở công xưởng, mẹ bán thịt heo trong chợ, thu nhập tạm ổn. Vậy mà cô ta dám bỏ ra hẳn năm triệu để thuê người làm chuyện xấu?
Chân mày Cung Duật hơi nhíu, nhìn gia cảnh của cô ta như vậy, lại nhớ đến hình ảnh bị đánh sưng cả mặt của cô ta, anh cũng không nỡ nặng tay. Chỉ là mấy cô gái mới lớn có suy nghĩ không an phận thế này nên bị giáo huấn đôi ba lần để tránh mai sau tái phạm.
Cung Duật gọi điện thoại lại cho Lý Tiêu Nguyên rồi dặn dò:
“Cậu tìm người báo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-ngoan-nao-be-cung/3476905/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.