Chương trước
Chương sau
Hôm sau, Cung Duật đưa Tô Kỳ đến trường rồi gọi điện thoại cho trợ lý. Lý Tiêu Nguyên vừa bắt máy liền hiểu ý mà báo cáo:

“Tôi đã gửi thông tin của Dương Gia Tịch qua cho anh.”

“Ừ, lần trước cậu xin nghỉ một tuần đó tôi chưa phê duyệt, giờ làm xong việc thì có thể nghỉ.”

“Á? Thật sao? Yêu sếp!”

Sự kích động của Lý Tiêu Nguyên thì anh hiểu nhưng đột nhiên nói yêu nói thương cái quỷ gì? Cung Duật quát:

“Ai cần cậu yêu?”

“Nhưng tôi vẫn yêu sếp chết đi được!”

“Cậu muốn chết?”

Giọng Cung Duật trầm xuống làm Lý Tiêu Nguyên hoảng hốt:

“Không không, không yêu sếp nữa!”

Thỉnh thoảng tên trợ lý này vẫn làm những việc khiến người ta không thể đỡ nổi!

Cung Duật lái xe rời khỏi trường học, vừa đi vừa ấn nghe bản ghi âm mà trợ lý gửi, bên trong là thông tin cụ thể về gia đình của Dương Gia Tịch. Không hẳn giàu có, cha làm ở công xưởng, mẹ bán thịt heo trong chợ, thu nhập tạm ổn. Vậy mà cô ta dám bỏ ra hẳn năm triệu để thuê người làm chuyện xấu?

Chân mày Cung Duật hơi nhíu, nhìn gia cảnh của cô ta như vậy, lại nhớ đến hình ảnh bị đánh sưng cả mặt của cô ta, anh cũng không nỡ nặng tay. Chỉ là mấy cô gái mới lớn có suy nghĩ không an phận thế này nên bị giáo huấn đôi ba lần để tránh mai sau tái phạm.

Cung Duật gọi điện thoại lại cho Lý Tiêu Nguyên rồi dặn dò:

“Cậu tìm người báo cho gia đình của Dương Gia Tịch biết về chuyện cô ta đã làm đi.”

“Vâng, tôi hiểu rồi, hai giờ chiều nay anh có lịch hẹn với giám đốc Lưu…”

“Ừ, đừng để lộ ra đấy. Tôi không muốn lại bị bạn gái cho ngủ một mình đâu.”

Nghĩ tới lần đó bị giận là Cung Duật lại buồn bực, không hiểu Lưu Ly gửi cái món quà kỳ quặc kia làm gì. Kể từ lần đó anh cũng chẳng liên lạc với cô ta, đến nay mới cần gặp để bàn chuyện công việc.

Lý Tiêu Nguyên ở bên kia xoắn xuýt một chút rồi nói:

“Sếp à, có chuyện này tôi quên nói, lần trước sếp bảo tôi tung tin đồn về chuyện có người yêu ấy.”

“Ừ?” Trên đường vừa vặn là đèn đỏ, Cung Duật chậm rãi dừng xe bên góc đường.

Trong tai nghe truyền ra giọng có chút thấp thỏm của trợ lý:

“Họ đang đồn ầm lên rằng sếp với giám đốc Lưu hẹn hò với nhau…”

Lần này Cung Duật phản ứng không giống bình thường, anh không mắng Lý Tiêu Nguyên mà im lặng nhìn chằm chằm về phía trước, gân xanh trên mu bàn tay đều nổi cả lên.

Không thấy được hình ảnh này, Lý Tiêu Nguyên vẫn sợ đến nỗi run cầm cập, hắn đột nhiên ý thức được đây là bình yên trước cơn bão. Ôi mẹ kiếp, sao lần nào hắn cũng chịu trận vậy nhỉ? Tiền lương cao thì trách nhiệm cũng lớn lao!

Lý Tiêu Nguyên nuốt nước bọt rồi gọi:

“Sếp ơi?”

“Tôi biết rồi.”

Tính ra cũng không phải lỗi của hắn mà là do anh phải giấu kín chuyện tình cảm của mình với Tô Kỳ, bởi vậy khiến người khác đoán già đoán non.

Cung Duật sờ vào tai nghe, ngắt cuộc gọi rồi lái xe đến công ty. Trên đường đi, anh mở điện thoại cài ảnh của Tô Kỳ làm hình nền trên tài khoản cá nhân, sau đó chỉ để một trái tim rồi thôi, không giải thích gì nhiều.

Lúc ấy còn chưa đến giờ nghỉ trưa nhưng vẫn có không ít nhân viên lén lút lướt facebook, instagram, cuối cùng lướt trúng tài khoản một năm chưa đăng được ba tấm ảnh của sếp lại đổi ảnh đại diện.

Phản ứng đầu tiên của mọi người là: “Sếp bị hack nick?”

“Cái gì đây?”

“Ủa?”

“Trời ơi? Tôi không nhìn nhầm đó chứ?”

Chưa được mười phút đã hiện bình luận, đám nhân viên này quên mất mình còn đang trong giờ làm, vào đấy nói chuyện như nhà mình, đủ các loại cảm xúc biểu hiện qua từng câu hỏi của họ. Có bị sốc, có ngơ ngác, có nghi ngờ đây là người khác đăng chứ không phải sếp, tóm lại, hành động của Cung Duật làm cho cả công ty bùng nổ.

Thứ càng khiến họ hoang mang hơn nữa nằm ngay câu trả lời được in hoa của một người đàn ông họ Tô.

Tô Hoằng: “?????”

Tô Hoằng: “CUNG DUẬT!!!!!!!!!!!!!”

Tô Hoằng: “MẸ NÓ!”

Tô Hoằng: “ĐÂY LÀ ẢNH CON GÁI TÔI MÀ!”

Tô Hoằng: “TÔI XEM CẬU NHƯ ANH EM, NHỜ CẬU CHĂM SÓC CON GÁI TÔI MÀ CẬU LÀM CÁI GÌ ĐẤY HẢ? TÔI LIỀU MẠNG VỚI CẬU!”

Ban đầu mọi người còn tự hỏi đây là ai, sao lại dám mắng ông chủ của họ, cho đến khi đọc được một loạt bình luận phía sau thì đầu đầy mồ hôi. Mấy dòng này đọc vào đã đủ hiểu người ta giận ra sao, bọn họ run thay sếp lớn.

Nói gì đâu xa, chính Cung Duật cũng đang run lẩy bẩy không dám trả lời bình luận. Vừa rồi đăng ảnh quên mất mình có kết bạn với Tô Hoằng! Anh thật sự quên đấy, không hề nghĩ tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.