Tô Kỳ nhảy chân sáo về phía anh rồi mở cửa ngồi vào, mới đặt mông xuống đã nghe anh hỏi:
“Em trả họ gấp năm lần sao?”
“Đúng vậy.” Tô Kỳ nghiêng đầu nhìn anh. “Không được ạ?”
“Không phải, chỉ là lần sau thì đừng giao dịch với loại người đó.”
Xuất phát từ lo lắng, Cung Duật phải dạy dỗ cô gái nhỏ này một chút.
“Loại người như họ không đáng tin.”
“Em biết mà.”
Tô Kỳ ngửa ra sau tựa đầu vào ghế, khóe môi nhếch nở nụ cười gian xảo:
“Nhưng chú không cảm thấy sẽ rất thú vị ư? Khi mà người phía sau bị chính mấy kẻ mình thuê đánh cho một trận?”
Nói thật, Cung Duật không hề nghĩ tới cô sẽ làm vậy để chơi khăm kẻ chủ mưu. Sau việc này, sớm muộn gì người hại Tô Kỳ cũng lộ mặt, đến lúc đó là thời gian cho anh xử lý. Còn bây giờ thì để Tô Kỳ vui vẻ trước một chút.
Đối với những gia đình thượng lưu ở thành phố này thì năm, mười hay thậm chí mấy chục triệu cũng không đáng bao nhiêu, chỉ bằng một cái quần, cái áo hay phụ kiện trên người họ.
Mặc dù hiện tại Tô Kỳ chỉ là sinh viên nhưng cô cũng đang có riêng một công ty nhỏ, ba cô mở riêng cho cô kinh doanh thời trang. Về cơ bản cô chẳng cần làm gì, tiền kiếm được hàng tháng cũng đều về tài khoản cô.
Cung Duật đưa tay ra xoa tóc cô rồi cẩn thận dặn dò:
“Lần sau phải cẩn thận chút, em có muốn tôi thuê vệ sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-ngoan-nao-be-cung/3476903/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.