Cô ta nhìn về phía Tô Kỳ và ra lệnh:
“Cô đi theo bọn tôi ra phía sau sân tường nói chuyện một lát.”
“Không đi.” Tô Kỳ phẩy tay, chẳng hề ái ngại mà liếc ngược lại: “Mời tránh đường giúp.”
Sự bình tĩnh của cô khiến mấy người con gái khác nhướng mày tức giận, chị đại của nhóm đó thì cười gằn:
“Can đảm đấy, nhưng cô nên học được cách khi nào thì nên nghe lời! Kéo đi!”
Người nọ vừa dứt lời, đám con gái kia liền xông qua chỗ Tô Kỳ, dáng vẻ hùng hổ như chuẩn bị cho cô một bài học.
Không rõ là kẻ nào lại thuê người tìm Tô Kỳ gây sự, nhưng cô có vũ khí đủ mạnh để lật ngược ván cờ. Chỉ thấy cô giơ năm ngón tay lên rồi nói:
“Nói tôi biết ai thuê các người làm việc này? Tôi sẽ trả gấp năm lần số tiền mà họ trả.”
Khoảnh khắc tay của đám đàn em sắp chạm vào người Tô Kỳ, chị đại ở bên kia gấp gáp hô:
“Chờ chút!”
Hai chữ này hô vừa to vừa vang, hẳn là đã bị dao động. Đám người kia hoang mang quay sang nhìn cô ta như thể đang hỏi ý, mà cô ta thì bận tính toán thiệt hơn trong chuyện này. Cô ta nói:
“Thật trả gấp năm lần không? Cô biết người ta thuê tôi bao nhiêu chứ?”
“Không biết.” Tô Kỳ mỉm cười đáp: “Nhưng tôi tin mình có dư tiền.”
Bạn trai cô có còn nhiều hơn nữa, chỉ là câu này không tiện nói ra trước mặt người ta, ngược cẩu độc thân mãi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-hon-ngoan-nao-be-cung/3476902/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.