Nghe thấy lời nói của người đàn ông, Lê Bắc Niệm lập tức cảnh giác trong lòng.
Người kia tám phần mười đã biết người Lê Tuyết Tình muốn tìm chính là mình, hỏi tên như vậy, không phải là muốn tính sổ chứ?
Lê Bắc Niệm thấy anh quay đầu, lập tức xoay người lui về phía sau.
Mà mọi người đối diện nghe thấy lời này, nhìn về phía Lê Tuyết Tình trong mắt đều có hâm mộ.
Vị kia lại có thể nghe thấy tên Lê Hạo Nhiên, liền thay đổi thái độ?
Lê Tuyết Tình cũng mừng rỡ như điên, nhanh chóng trả lời: "Em...Em là..."
Ánh mắt người đàn ông vừa chuyển, lạnh giọng nói: "Không hỏi cô."
Lê Tuyết Tình mới vừa mừng rỡ, lập tức như bị dội một chậu nước lạnh, thoáng cái bị dập tắt.
Nhìn đồng bọn có chút hả hê bên cạnh, nụ cười trên mặt Lê Tuyết Tình cũng không giữ lại được.
"Em gái em...Tên là Lê Bắc Niệm."
"Lê Bắc Niệm..." Người đàn ông lẩm nhẩm tên này, ánh mắt hơi sáng, lông mi nâng lên không để lại dấu vết, nói: "Ừ, cô có thể cút rồi."
Lê Tuyết Tình cười gượng một tiếng, nói: "...Vậy chúng em đi trước."
Nhưng, không ai trả lời nữa, cả đám người không thể làm gì khác hơn là hậm hực rút lui.
Người đàn ông quay đầu nhìn về phía Lê Bắc Niệm trốn đằng sau cái giá, chỉ là, tiểu nha đầu còn ngồi xổm bên dưới lúc nãy, đột nhiên đã không thấy tăm hơi.
Chạy?
Tay chân thật nhanh!
Lê Bắc Niệm... Phải không?
Mắt vừa chuyển, nhìn xuống đã nhìn thấy trên mặt đất có một vật nhỏ sáng long lanh.
"Cộp"
"Cộp"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trom-cuoi-99-ngay-chu-tich-hay-de-dat/1375826/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.