Lục Thích yên lặng đứng tại chỗ mấy giây, quan sát xung quanh, đi đến một cái cột tùy ý dựa vào.
Đứng nhàm chán một lúc, anh di chuyển, nhìn đồng hồ, còn mười phút nữa. Anhnhẫn nại chờ đợi, ánh mắt liếc qua hai đầu đường, không biết Chung Bìnhsẽ đi đến từ hướng nào.
Trước thư viện không có chỗ đỗ xe, bãi đỗ xe gần nhất bên cạnh sân vận động,Chung Bình tới rồi, đỗ xe xong, đi bộ ra, đi khoảng năm sáu phút mớinhìn thấy thư viện.
Một người đàn ông đang đứng bên chiếc cột ngoài tòa nhà, mặc quần nâu áophông xanh, làn da hơi đen, cơ bắp rắn chắc, lông chân rậm rạp, lúc nàyanh đang hút thuốc, nghiêng đầu nhìn một bên đường, bên chân còn có mộtchiếc túi to.
Chung Bình chớp mắt, đột nhiên phát hiện hình ảnh người nọ vô cùng chênh lệch so với trí nhớ của cô. Người trong trí nhớ luôn mặc âu phục, làn dakhông đen, cơ thể không rắn chắc, lúc giơ tay nhấc chân kiêu ngạo khôngai bì nổi.
Trong nháy mắt như phân ra hai người.
Một lát sau, người đối diện phát hiện ra cô, nở nụ cười, lộ ra hàm răng trắng, bước về phía cô.
Điếu thuốc trên tay bị anh tùy tiện ném qua một bên, người đi qua đườngthoáng nhìn qua anh, dường như muốn nói gì đó, anh khẽ lườm, không coiai ra gì.
Chung Bình cảm thấy anh còn trùng khớp một chút với trong trí nhớ của cô.
"Đến rồi?" Tới gần Lục Thích mở miệng.
"Ừ, tôi vừa mới đỗ xe bên sân vận động."
"Tôi dừng xe ở đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-va-dat-cach-nhau-mot-soi-day-thung/3115534/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.