Động tác đột ngột, bốn mắt nhìn nhau, hơi thở nóng rực gần trong gang tấc.
Hai mắt Chung Bình mất đi tiêu cự, tim đập lạc nhịp, bàn tay to vững vàngcó lực giữ lấy gáy, cảm giác áp bách truyền đến xương chẩm.
Lục Thích nhìn chằm chằm cô, nụ cười trên mặt dần biến mất, ngực dần phập phồng, ánh mắt sâu thẳm.
Trong không gian yên tĩnh, hơi thở, tim đập trở thành âm thanh duy nhất.
Cuối cùng, anh tiến gần từng chút một.
"..."
Chung Bình cầm sách, cứng ngắc giơ tay lên, vừa nhúc nhích, cổ tay đã bịngười bắt lấy, giống như nắm được mạch môn, tay dần buông lỏng.
"Rầm..." Tiếng sách rơi xuống đất, đôi môi mềm mại cũng dán lên.
Cả người Chung Bình chấn động.
Tiếp xúc thân mật, dịu dàng mà kìm nén.
Lục Thích nhắm mắt, trong chớp mắt trong ngực như tràn ra dòng khí cuốn đi tất cả tâm trạng luống cuống và hỗn loạn.
Anh im lặng thở dài, rồi mở mắt ra.
Trước mắt là đôi mắt mở to, cô vẫn còn đang khiếp sợ.
Lục Thích cong khóe miệng, lập tức dùng sức giữ chặt gáy cô hơn, ôm lấy eo cô, đôi môi kín kẽ.
Hơi thở của Chung Bình bị ngừng trệ, theo phản xạ hai tay đẩy ngực anh, không đẩy ra được, sau đó, cô lại không dùng sức nữa.
Đầu bị bắt ngẩng cao, cơ thể bị lôi về phía trước, bàn tay bên eo dùng sức giữ cô, ngực kề sát, hai đôi môi triền miên.
Cô bắt lấy vải trên áo anh, bị anh mang về phía giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-va-dat-cach-nhau-mot-soi-day-thung/3115535/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.