Để đuổi theo tiến độ, giảng viên sắp xếp phần học lý thuyết vào ngày tiếptheo, thời gian Chung Bình gặp Lục Thích càng dày đặc, trên bục giảngviên giảng bài, bên dưới Lục Thích dạy lại, Chung Bình cảm thấy năng lực tiếp thu của mình đột nhiên tăng mạnh.
Nháy mắt cuộc thi lý thuyết ngày càng tới gần, Chung Bình ghi note vào trong điện thoại, tầm mắt đảo qua mấy ngày và tháng, ánh mắt khẽ di chuyển,im lặng hồi lâu.
Trung tuần tháng bảy, Chung Bình xin đơn vị nghỉ, mang theo một túi du lịch nhỏ, đi theo cha mẹ về quê ở trấn Du Thanh.
Ngồi máy bay hai tiếng, đi xe ô tô, chuyển sang taxi, tới nhà bác cả ở trấn Du Thanh đã là hơn một giờ chiều.
Nhà họ Chung có bốn anh chị em, ông Chung đứng thứ ba gọi là lão tam, trong số họ hàng cùng trang lứa Chung Bình đứng thứ hai, dưới cô còn có mộtem họ, năm nay vừa tròn mười sáu.
Bác dâu cả nhìn thấy Chung Bình, lôi kéo cô hỏi han ân cần.
Bác dâu cả: "Hiện tại công việc thế nào, vẫn là trợ lý hả?"
Chung Bình: "Vâng, sang năm cháu có thể vào văn phòng rồi ạ."
Bác dâu cả: "Tốt lắm, phải cố gắng làm việc, cháu là người có tiền đồ nhất nhà chúng ta, học giỏi, công việc tốt."
Chung Bình: "Lương một năm của cháu còn không bằng anh cả kiếm một tháng đâu."
Bác dâu cả cười nheo cả mắt, ngoài miệng lại nói: "Nó chỉ buôn bán nhà cửa, hôm nay kiếm đươc ngày mai bồi thường, nào có được bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-va-dat-cach-nhau-mot-soi-day-thung/3115531/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.