Lục Thích quay đầu, nhìn sang người bên cạnh.
Không biết cô đã ngủ từ lúc nào, đầu tựa vào cây, hơi cúi xuống. Mấy sợi tócmái chạm vào lông mi, lông mi vừa dày vừa dài, môi hơi cong lên, tiếnghít thở khe khẽ.
Vô cùng ngoan ngoãn.
Lục Thích vươn một ngón tay ra, khẽ vuốt mấy sợi tóc mái của cô sang mộtbên, một con muỗi vo ve trên không, anh vung tay lên, gió từ tay khiếnmấy sợi tóc lại dính vào lông mi.
Lần này Lục Thích lại giúp cô gạt tóc mái sang bên, tay thu trở về, anh chậm rãi lướt xuống dưới, sắp chạm vào mặt cô.
Đột nhiên ánh lửa bập bùng.
"A, xong rồi, mau tới đây, mang hết những thứ ăn được tới đây!"
"Tất cả mọi người lại đây!"
Khói bay lên, Lục Thích khôi phục tư thế ngồi, Chung Bình tỉnh dậy.
"Lửa trại... chúng ta đi qua thôi, anh xem hết ảnh chụp rồi à?" Chung Bình còn hơi ngái ngủ, đôi mắt chưa hoàn toàn tỉnh táo.
Lục Thích trả máy ảnh cho cô, thuận tiện dập tàn thuốc, "Được rồi, đi thôi."
Hai người đi qua, mọi người dịch ra nhường hai vị trí cho họ.
Một đám người vây quanh lửa trại, chia mỳ và đồ ăn vặt cho nhau, Chung Bình đã chia xong, đang bàn bạc với Từ Điển.
Đội trưởng Hà lên phát biểu, tổng kết giai đoạn ngày hôm nay, sau đó nói về hành trình hai ngày tiếp theo, rồi mới nói: "Được rồi, mọi người tròchuyện đi, khởi xướng đề tài nào."
Trong đám tình nguyện viên có mấy người vô cùng sôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-va-dat-cach-nhau-mot-soi-day-thung/3115499/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.