Tiểu sư đệ, làm như vậy có phải quá đáng rồi không?
Nhị Hỉ tính cách ôn hòa, ít nhiều cảm thấy chuyện cẩu huyết như vậy có chút tàn nhẫn.
Xì, Nhị Hỉ, ngươi bớt phát lòng từ bi đi, nữ nhân họ Trịnh kia vốn là đáng tội, huống chi có đám tiểu thanh niên cường tráng của Trần Hoằng Dận hầu hạ, nói không chừng nàng ta đã lâu không được tu sửa còn cảm thấy rất sảng khoái đây!
Lý Khiếu Lan khá là hả hê nói.
Hừ, đám người Trần Hoằng Dận kia cũng không phải cái gì tốt đẹp, lần này vừa đúng, để bọn chúng tự đấu đá nhau, đánh cho thỏa thuê!
Dương Tiêu Thần cũng vỗ tay nói.
Kế sách của tiểu sư đệ thật sự là quá tuyệt diệu, Thiên thời, địa lợi, nhân hòa, điều gì cũng chiếm trọn, mỗi chỗ đều tính toán tinh diệu vô song, nếu như Trần Hoằng Dận không đủ âm hiểm độc ác e rằng bất cứ chuyện gì cũng sẽ không xảy ra, một sự an bài khéo léo như vậy, đem hai kẻ địch này quét sạch, tuyệt, thật sự là quá tuyệt diệu, tiểu sinh bội phục thật sự là ngũ thể đầu địa lại tứ cước triều thiên a!
Sầm Cạnh Bằng nhớ tới sự kỳ diệu trong đó, cũng tự than thở không bằng nói. Bị các sư huynh khen đến mức có chút ngượng ngùng, Cổ Phong cảm thấy cần thiết phải nói vài câu, nghĩ nghĩ liền chậm rãi mở lời:
Có thù không trả không phải quân tử, ta chưa bao giờ thừa nhận chính mình là quân tử, chúng ta cũng không nói làm hại chết nàng ta, nhưng ít ra cũng phải cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153291/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.