Giọng nói truyền đến từ đầu dây bên kia khá quen tai, Cổ Phong nghe một cái liền biết là ai rồi, biểu tình trên mặt cực kỳ phức tạp, nhưng lại siết chặt ống nghe không nói lời nào, mãi cho đến khi giọng Trần Hoằng Dận lại truyền ra từ ống nghe:
Họ Cổ, nghe ra là ai rồi chứ?
Nghe ra rồi!
Cổ Phong thở dài, trầm giọng nói:
Ngươi muốn làm gì?
Ha ha, ngươi hỏi câu này thật có ý tứ, ta cũng không muốn làm gì, chỉ là lấy đạo của người trị lại thân của người mà thôi!
Trần Hoằng Dận cười lớn đồng thời, trong ống nghe còn truyền ra tiếng
ba, ba, ba!
thanh thúy của việc vỗ vào da thịt! Không cần hỏi, mọi người đều biết Trần Hoằng Dận đang làm gì rồi! Hắn ta đang cầm cái vợt ruồi mà đánh mông người khác đó!
Họ Cổ, ngươi có nghe thấy không, ta đang đánh cái mông của lão tỷ ngươi đó! Đáng tiếc à, cái mông này của nàng chẳng những không săn chắc, mà còn hơi chảy xệ nữa, nhưng có câu nói rất hay, một trắng che trăm xấu, đặc sắc lớn nhất của lão tỷ ngươi chính là trắng, ừm, còn nữa, lão tỷ ngươi thật đúng là kẻ thích bị ngược đãi, cứ đánh mãi, nàng lại ướt át, làm lão tử cũng nhịn không được hưng phấn lên rồi, ừm ừm, không biết ta có không nhịn được không chê xấu xí mà
làm
nàng vài hiệp không!
Trần Hoằng Dận vô sỉ đến cực điểm nói.
Trần Hoằng Dận, ta cảnh cáo ngươi đừng có làm càn, bằng không kết cục của ngươi sẽ còn thảm hơn những gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-sinh-than-y/5153290/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.