🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đã đến kỳ nghỉ đông, Dư Đình Thu mua vé tàu cho Lâm Uyển, tiễn cô bé về quê.



Thiếu nữ mặc áo khoác lông vũ trắng, quàng khăn đỏ, đội mũ len màu xám nhạt, khiến làn da cô trông trắng trẻo dịu dàng hơn. Đôi mắt đen sáng lặng lẽ chăm chú nhìn người đang nói chuyện với mình.



"Trên đường đừng nói chuyện với người lạ, cũng đừng ăn đồ người khác cho."



"Vâng."



"Trong vali có cơm tự hâm nóng, còn có đậu phụ khô và ô mai em thích."



"Vâng."



"Ra khỏi nhà ga đừng bắt xe dù, nếu trễ quá thì gọi taxi về nhà, biết không?"



"Vâng."



Mỗi lần Dư Đình Thu nói một câu, Lâm Uyển lại gật đầu.



Nói đến cuối, Dư Đình Thu không nhịn được cười, cười vì mình lắm lời, cũng cười vì cô bé đầu gỗ, ngoài "Vâng" ra thì chẳng nói gì.



"Tiểu đầu gỗ..." Dư Đình Thu cười nói, "Em cứ vâng mãi đi, coi chừng chị nổi giận đánh em đó."



Lâm Uyển không vâng nữa, chỉ lắc đầu: "Chị sẽ không đánh em đâu."



Bởi vì Dư Đình Thu đối xử với cô rất tốt.



Chị ấy mua cho cô chú gấu bông mềm mại, áo khoác lông vũ trắng đẹp mắt, và chiếc dây chuyền tuyết hoa.



Đôi khi Dư Đình Thu làm thêm về muộn, thấy cô đang làm bài tập, chị ấy còn bưng một cốc sữa đến để ngồi nói chuyện với cô.



Chỉ là từ lần đó... Dư Đình Thu không còn hay trêu chọc cô nữa.



Không như trước kia, thích véo má cô gọi là tiểu đầu gỗ, cũng không

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-quang/3708051/chuong-127.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Trời Quang
Chương 127: PN 7. Trống vắng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.