Edit: iwky + sâu sugar
Đã hai, ba tháng rồi cô không gặp Sầm Âm... Lần đó Sầm Âm phải nhập viện vì bị thương, cô cũng đến vấn an vài lần. Rồi một ngày Sầm Âm nói rằng có việc gấp phải ra nước ngoài, liền không gặp lại nữa.
Trước đó không lâu, bạn chung trước đây của họ nói rằng mẹ của Sầm Âm đang dưỡng bệnh ở nước ngoài, trước đó không lâu bị bệnh nặng nên gọi cô ấy về.
Kịch bản ngã bệnh gọi về này, sáu năm trước Dư Đình Thu đã từng gặp qua.
Phỏng chừng dù mọi người trên thế giới này có chết hết, thì người mẹ đang yên đang lành lại ngã bệnh nặng của Sầm Âm vẫn có thể nhảy loạn thêm một trăm năm nữa.
Thấy thần sắc cô là lạ, Lâm Uyển đang xách túi cũng im lặng, lặng lẽ lùi lại một bước.
Dư Đình Thu chú ý tới động tác nhỏ của cô bé, liền kéo tay cô lại: “Đi thôi, Tiểu Uyển.”
“Đình Thu…” Sầm Âm ngăn cô lại, “Câu hỏi lần trước cậu còn chưa trả lời tôi.”
"Trả lời..." Dư Đình Thu cười lạnh, "Trả lời thì có ý nghĩa gì, mà muốn tôi trả lời."
Ngày đó Sầm Âm nằm viện.
Cô ấy nắm lấy tay Dư Đình Thu không chịu buông ra, kiên quyết hỏi một câu: “Cậu còn quan tâm đến tôi không?”
Dư Đình Thu không trả lời.
Hai người giằng co hồi lâu, mãi cho đến khi Sầm Âm buông ra, áy náy nói: “Thật xin lỗi, lẽ ra tôi không nên ép buộc cậu. Tôi sẽ đợi câu trả lời của cậu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-quang/3708050/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.