Hoàng Bích Tuyền đã đi qua đi lại trong quân doanh suốt cả ngày, kết quả là không thấy bóng dáng tên lãng tử đeo kiếm sau lưng ở đâu. Phải nóilà từ lúc bị nhấn nước tới giờ, nàng vẫn một mực lánh xa Hoài Việt, hắndường như cũng tránh mặt nàng, nhưng biến mất tăm mất tích như thế nàycũng là lần đầu tiên.
Con người Hoài Việt từ nhỏ đến lớn hành sự đều rất tuỳ tiện. Vô duyên vô cớ biến mất, nhưng cũng có thể thình lình xuất hiện bất kỳ lúc nào. Hắn được lệnh trông chừng Hoài Niệm và Bích Tuyền, nhưng lại bỏ đi câu cámột mình. Thế nhưng khi hai nàng bất cẩn bị dã thú tấn công thì hắn lạilà cứu tinh duy nhất xuất hiện. Nàng nhớ, Hoài Việt luôn trêu ghẹo mìnhlà em trai bướng bỉnh. Nàng cũng nhớ, trong khoảnh khắc sinh tử, hắn đãdồn hết hơi thở của bản thân cho nàng.
Tình cảm thân thuộc ấy, thậm chí còn thân hơn các huynh trưởng của nàng. Chín vị ca ca thương yêu nàng, nhưng chưa từng có ai liều mạng bảo vệnàng như Hoài Việt. Hắn cũng có tiểu muội, cũng bảo vệ Hoài Niệm chặtchẽ không thua kém gì Bích Tuyền. Nhưng tại sao hắn không truyền hơi cho Hoài Niệm, mà chỉ nhắm vào một mình nàng?
Bích Tuyền không cách gì hiểu nỗi suy nghĩ và hành vi của Hoài Việtđược. Nàng rất muốn hỏi cho ra nhẽ, nhưng mỗi lần giáp mặt hắn lại chỉcó thể nín lặng, ngoảnh đầu. Trong người nàng bức bối khó chịu như bịphơi giữa trưa nắng gắt. Tim nàng đập loạn thật nhanh cũng như vừa mớichạy bộ xong một vòng quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-oi-nguyet-lao-thuc-lu-lan/1948041/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.