Giữa đêm khuya thanh vắng, đột nhiên có tiếng đập cửa ầm ầm đánh thứcMạt Hối khỏi giấc ngủ. Hắn bật người ngồi dậy, phản ứng đầu tiên là tứckhắc lao người ra mở cửa. Đang ở tại chiến trường, tinh thần lúc nàocũng phải cảnh giác. Nếu không phải chuyện quân tình gấp gáp, bọn thuộchạ đâu dám đến đánh thức đại công tử.
- Có chuyện gì? - Hắn nghiêm giọng hỏi.
- Bẩm đại công tử, đối phương đã tấn công rồi. Cả vòng phòng thủ thứ nhất và thứ hai đều bị chọc thủng.Mạt Hối nghe tin xong, xám hết cả mặt. Sao triều đình lại dám phát độngchiến tranh? Theo dự tính của hắn, cần phải mười ngày nữa toàn bộ binhlực của họ mới tập trung đầy đủ. Muốn quyết chiến, trước hết cũng phảigửi vài đội đặc nhiệm đến mạo hiểm giải thoát con tin chứ?
- Trước hết đến chỗ đại lao tăng cường người canh gác! - Hắn bẻ khớp ngón tay đầy nôn nóng.Là kẻ ngu ngốc nào đã khơi mào trận chiến? Mạt Hối tin rằng một lão tướngquân từng trải như Hoàng Vân Phong sẽ chẳng bao giờ làm ra chuyện háothắng lập công. Sự việc lần này rất trọng đại, có ảnh hưởng đến an nguyquốc gia. Chưa vạch ra được bốn năm trăm mưu kế, nắm hơn phân nửa tìnhhình địch, thì ai lại đi phát công.
Thông thường, cao thủ quyết đấu, phân ra thắng bại chỉ trong nửa chiêumột thức. Đánh nhau thùi thụi mà chẳng gây ra bao nhiêu thương tích chỉcó ở bọn vô danh tiểu tốt thôi.
Mạt Hối gấp rút trở về phòng quân cơ. Hắn bật mở cửa sổ, quả nhiên nhìnthấy vị trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-oi-nguyet-lao-thuc-lu-lan/1948039/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.