Cuộc rượt đuổi trong mật đạo là một kinh nghiệm nhớ đời của Hoài Việt. Nơinày không rộng, tầm một dang tay, chỉ vừa vặn cho một thân ngựa chạyqua. Muốn chạy nhanh như người phía trước, ắc hẳn phải đi qua đi lại nơi đây hàng ngàn lần. Hoài Việt tức tối, cảm thấy bỏ ngựa mà dùng khinhcông chắc còn đi nhanh hơn. Mạt Hối đã chạy mất dấu rồi, mà y vẫn cònlộc cộc nơi đây.
Thậm chí cả hai người cưỡi chung một con ngựa cũng có thể dễ dàng bắtkịp Hoài Việt. Nhưng do không đủ không gian, nên họ chẳng buồn quyết đấu với nhau. Tuy kẻ địch khá chậm chạp nhưng Sa Cát vẫn vô cùng lo lắngcho chủ tử. Tình huống chiến trận đang phức tạp, Mạt Hối lại không cònchút võ công mà lại muốn xông vào đó sao?
Tuy ở tổng bộ, họ đã tìm cớ lánh mặt đi nơi khác. Nhưng ánh mắt của LưuGia vẫn khiến Sa Cát cảm thấy lo lắng không yên. Lần trở lại này, họ cómục đích riêng của mình. Đám chuột con lại muốn giở trò trước mặt lãohổ, quả là một thử thách kinh hoàng không phải ai cũng chịu được. Nhưngbởi vì có Mạt Hối đứng mũi chịu sào nên bọn họ mới có quyết tâm để làmphản. Cuộc chiến vô nghĩa này, chỉ mau đẩy toàn bộ bọn họ đến chỗ chếtmà thôi.
Hoài Việt mừng rỡ khi nhìn thấy lối ra đang rộng mở. Lần trước bị nhốtđằng sau cánh cửa này đã khiến y lo lắng biết bao. Vừa thoát ra đượcngoài trời, Hoài Việt đã hít một hơi dài đầy sảng ngoái. Đúng một ngàyđêm bị nhốt trong hang động tù túng đã khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-oi-nguyet-lao-thuc-lu-lan/1948037/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.