Ngay sáng hôm sau , Diệp Bạc Anh đã về nước từ sớm để lại một mình Nhạc Tư Nhẫn ở nhà .
Công việc của anh quá ư là nhiều đã vậy tháng sau còn phải đi kí hợp đồng quá là mệt . Nhạc Tư Nhẫn không khỏi trách mình sao khi ấy không chọn nghề nào dễ dàng chút .
...****************...
" Về rồi sao ? " Giọng nói khàn khàn mang theo dư vị không vui .
" Em không nên về sao ? "
" Không có anh mày thấy vui vì mày về .'' Diệp Khương Hoàng ôm lấy cô , cô cũng vui vẻ thuận theo rồi đẩy hắn ra .
Diệp Bạc Anh cười nhẹ lướt qua hắn . Người giúp việc cúi đầu chào cho đến khi cô rời khỏi phòng khách .
" Mừng chị về nhà ! " một cô nhóc chừng 11 , 12 tuổi đi đến chạy nhào về phía cô .
Diệp Bạc Anh dang tay ra đón trên môi nở nụ cười . Một vệt sáng lóe lên , cô vẫn cười nhẹ nhàng né tránh con dao .
Tách ! Tí tách !
Máu nhỏ từng giọt xuống sàn nhà . Diệp Bạc Anh vẫn giữ nguyên nụ cười trên môi nhưng trên người đã đầy sát khí áp bức người đối diện khiến họ phải run sợ .
" Có tí bản lĩnh mà cũng đòi mắt của chị sao ? "
" Ư ! Ư ...a aaa " Cô nhóc liên tục lắc đầu , giãy giụa hòng thoát khỏi bàn tay đang siết lấy cổ cô nhóc .
Diệp Bạc Anh không do dự siết chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-em-bang-su-diu-dang/2892453/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.