Một bé gái chừng 5 tuổi có đôi mắt đỏ , tóc trắng đi chân trần chạy dọc hành lang gọi Nhạc Tư Nhẫn .
" Bố ơi ! Bố ! " Nhạc Uyển Uyển nửa đêm thức giấc không thấy bố đâu liền chạy lạch bạch đi tìm .
Nhạc Tư Nhẫn đang ôm vợ nghe tiếng con gái gọi liền tỉnh dậy ra mở cửa .
" Uyển Uyển con sao thế ? "
" Hu ... Huuu ! Bố bảo bố ngủ với con sao giờ lại ngủ với mẹ rồi . "
'' Uyển nhi ! Con lớn rồi về phòng ngủ đi .'' Diệp Bạc Anh ôm eo Nhạc Tư Nhẫn từ đằng sau , còn đang dụi dụi mắt cho tình ngủ .
" Không đâu .... Sao mẹ suốt ngày tranh bố với con thế ? Con không ... chịu đâu . Tối nào..... mẹ cũng tranh với con ...huuuhh. " Nhạc Uyển Uyển ôm chân Nhạc Tư Nhẫn khóc lớn .
Tình cảnh một lớn một nhỏ ôm chân khiến anh dở khóc dở cười . Cục bông nhỏ nhà anh giống vợ anh y đúc từ ngoại hình đến tính cách . Đặc biệt là tính dính người .
Anh ôm con gái nhỏ vào lòng dỗ dành " Ngoan nào ! Ngoan nào ! Để bố bảo mẹ cho con mượn bố một lúc nhá . "
Diệp Bạc Anh nghe vậy liền buông tay " Vậy vào đây ngủ luôn đi . "
Nhạc Tư Nhẫn bế con gái vào ngủ cùng .
" Uyển nhi con nằm cạnh mẹ , bố nằm với mẹ '' Diệp Bạc Anh bế con gái từ tay chồng đặt xuống gường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-em-bang-su-diu-dang/2892454/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.