Diệp Bạc Anh về phòng liền lập tức nôn hết những gì vừa ăn vào nhà về sinh . Trên đời này cô ghét nhất là đồ sống và máu động vật .
" Chị " Diệp Chấn Phong ló đầu vào phòng cô.
" Vào đi ! " Diệp Bạc Anh cười vỗ vỗ vào chỗ trống bên cạnh .
" Chị không sao chứ ! Em mang ít hoa quả chị thích nhất là táo và nho này .''
" Cảm ơn em nha "
Diệp Bạc Anh ăn rất ngon miệng chẳng mấy chốc đã hết hai quả táo và một chùm nho .
" Chị ơi ! Chị định ở đây bao lâu ? "
" Một tháng ! "
" Chị đi đem em đi cùng nhé ! "
" Được ! " lần này cô về mục đích là để đưa em trai rời đi sau đó cô quay lại thanh trừ một loạt , nhất định không được để em trai thấy cảnh đầu rơi máu chảy .
" Vậy thôi em về phòng đây .''
" Được em về đi '' Diệp Bạc Anh vẫy vẫy tay chào tạm biệt .
Sáng hôm sau , tiếng hét thất thanh của của một nữ giúp việc mới vào làm .
Á! Aaaaa
Diệp Bạc Anh đầu tóc lộn xộn đi ra ngoài nhìn xuống tầng máu tươi vẫn còn chưa khô chảy ra từ thi thể những tên sát thủ .
Giọng nói khàn khàn mang theo sự khó chịu
" Con nhỏ kia ! Mày trán sống rồi sao ? " Diệp Khương Hoàng đi đến bóp cổ cô hầu , cảm nhận được ánh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-em-bang-su-diu-dang/2892452/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.