Ngôn Hạ đã cầu xin cô một cách chân thành như vậy thì cô chẳng có lý do nào để mà từ chối cả. Cho dù có không thành công thì cô vẫn nên thử một lần.
"Thôi được rồi, chị sẽ giúp em!"
"Thật ạ? Em yêu chị nhất đó, chị Diệp Hoan."
Thấy Diệp Hoan đồng ý giúp mình, Ngôn Hạ vui sướng siết chặt lấy cô. Trên người của Diệp Hoan có một mùi thơm rất đặc biệt, nó khiến cho Ngôn Hạ cứ muốn ngửi mãi.
"Chị Diệp Hoan, người chị thơm quá!"
"Con bé này, em còn định ôm chị tới khi nào nữa?"
"Em cứ ôm chị như thế này không buông đó, hihi."
Nhìn Ngôn Hạ nũng nịu với mình, Diệp Hoan lại nhớ tới hồi nhỏ. Lúc em trai cô - Diệp Hiên mới được 5 tuổi, thằng bé cũng từng ôm chặt lấy cô như thế này. Diệp Hiên hồi nhỏ rất tinh nghịch, mỗi lần cô dọa xui mẹ thì nó lại chạy tới ôm chầm lấy cô, dùng gương mặt đáng yêu của mình để xin cô. Lúc nào Diệp Hiên cũng dùng chiêu bài đó nhưng lần nào Diệp Hoan cũng phải chào thua vì sự đáng yêu hết nấc này.
Kể ra nếu cô giúp Lâm Tiêu trở về dinh thự cũng là một việc tốt. Lâm Tiêu giống em trai cô như vậy, giúp đỡ cậu ấy cũng như giúp đỡ Diệp Hiên.
…
Quán cà phê CCQ, 14 giờ chiều,
Leng keng!
Ở trên cánh cửa chính của quán cà phê có treo một chiếc chuông nhỏ, cho nên mỗi khi có khách mở cửa chuông sẽ kêu lên như để báo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-xin-hay-yeu-anh/2812210/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.