Diệp Hoan bất ngờ trước phản ứng của Lâm Tiêu. Cô cố gắng tiến lại gần để nhìn kĩ gương mặt của Lâm Tiêu xem có phải là Diệp Hiên không, nhưng nhìn kiểu gì cô cũng thấy rất giống.
Diệp Hoan khẽ run run đưa tay lên sờ má của Lâm Tiêu, cô chỉ muốn nhận lại em trai qua cử chỉ thân mật này thôi nhưng chính điều đó đã khiến Lâm Tiêu hiểu lầm.
"Diệp Hiên, là chị đây, em không nhận ra chị sao?"
Lâm Tiêu bất giác né tránh bàn tay của Diệp Hoan, cậu ấy bỗng lùi lại phía sau rồi nói:
"Cô nhận nhầm người rồi! Tên của tôi là Lâm Tiêu chứ không phải Diệp Hiên và tôi cũng không biết Diệp Hiên là ai cả."
Diệp Hoan đứng chựng người lại khi nghe Lâm Tiêu nói rằng mình đã nhận nhầm người. Cô nheo mắt, vẫn cố gắng nhìn cho thật kỹ gương mặt kia. Sau một hồi bất lực, Diệp Hoan đành buông thõng hai tay, cô lau nước mắt trên má đi rồi mỉm cười:
"Xin lỗi cậu, xin lỗi vì đã nhận nhầm cậu thành em trai tôi."
Đối với Diệp Hoan, cô vẫn có cảm giác như Lâm Tiêu là em trai mình. Nhưng Lâm Tiêu lại thẳng thừng khước từ người chị này như vậy thì có lẽ chỉ là hai người có khuôn mặt giống nhau mà thôi.
"Không sao đâu, nhưng em trai của cô…giống tôi lắm sao?"
Lâm Tiêu khẽ cúi đầu xuống, ngó thử sắc mặt hiện tại của Diệp Hoan. Thật ra cậu ta cũng thấy Diệp Hoan rất quen thuộc nhưng lại không thể nhận ra nên chỉ biết dò hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-xin-hay-yeu-anh/2812212/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.