Hôm sau,
Sáng nay, trong lúc ngủ, Diệp Hoan đã nằm mơ thấy ác mộng. Cô bất chợt mơ thấy cảnh gia đình mình đang êm ấm, đột nhiên lại bị một kẻ lạ mặt tấn công. Hắn giết ba mẹ của cô ngay trước mắt cô, cảnh tượng này thật sự tàn nhẫn.
"Ba ơi, mẹ ơi…"
Diệp Hoan vội vàng chạy đến bên cạnh ba mẹ mình. Cô gào khóc trong tuyệt vọng:
"Ba mẹ đừng chết, con sẽ cứu ba mẹ, con sẽ cứu ba mẹ mà…huhu…"
Trước lúc nhắm mắt xuôi tay, ba của cô đã kịp nhắn nhủ cô một điều. Ông ấy nói:
"Diệp Hoan, kẻ đã giết chúng ta là… Ngôn Thần của Phượng Hoàng Lửa. Con phải nhớ hắn là Ngôn Thần, không được quên đâu đấy!"
Nói rồi, ba của cô liền tan biến ngay trước mắt cô. Cảnh tượng đẫm máu ở Diệp Gia bỗng biến thành nơi cô đã từng cứu mạng Ngôn Thần. Vì đã biết kẻ giết chết ba mẹ là ai nên thay vì cứu Ngôn Thần, cô đã cầm dao đâm thẳng về phía anh nhưng thật không may, Ngôn Thần lại ra tay trước, anh đã bắn một viên đạn xuyên qua người của Diệp Hoan.
Chính vào lúc đó, Diệp Hoan bất ngờ tỉnh dậy. Cô nhận ra mọi thứ chỉ là ác mộng nhưng nỗi hận thù trong cô càng lúc càng lớn hơn.
Diệp Hoan ngồi trên giường, mồ hôi ướt đẫm trán, hơi thở dồn dập khiến ngực cô đau thắt lại. Hai tay cô siết chặt lấy chăn, miệng lẩm bẩm một câu:
"Ngôn Thần, tôi phải giết anh, giết chết anh để báo thù cho ba mẹ tôi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-xin-hay-yeu-anh/2811850/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.