Ngôn Thần miệng vừa nói, tay vừa lục trong ngăn kéo tủ gần đó rồi lấy ra một cây kéo. Anh không chần chừ mà đưa nó luôn cho Diệp Hoan.
"Cầm lấy đi!"
Diệp Hoan vô cảm nhìn anh, cô "hừ" lạnh một tiếng rồi nói:
"Anh nghĩ tôi không dám giết anh lần hai sao?"
"Em làm đi, muốn giết cứ giết, tôi không trách em."
Ngôn Thần chỉ muốn toại nguyện cho Diệp Hoan nhưng chính thái độ đó của anh đã khiến cô nổi giận. Cô vội vàng giật lấy cây kéo trên tay Ngôn Thần, giơ tít lên cao. Ngôn Thần nhắm chặt mắt lại, anh hơi nhướn cổ lên trên một chút, tuy sắp cận kề cái chết nhưng anh vẫn rất bình tĩnh.
Tay của Diệp Hoan siết chặt lấy cây kéo, cô vẫn cố định nó ở trên không trung không dám ra tay. Diệp Hoan càng nhìn Ngôn Thần thì cô càng không nỡ, cuối cùng cánh tay cũng không chịu được nữa mà bất lực hạ xuống. Cây kéo trong tay cô rơi xuống mặt giường, nằm lăn lóc ở một chỗ.
"Để anh chết thì dễ cho anh quá! Tôi muốn anh sống nhưng phải chịu sự giày vò, như thế mới khiến tôi hả dạ!"
Nói thì vô tâm thế đấy nhưng trong lòng Diệp Hoan vẫn không muốn ra tay đâm Ngôn Thần lần nữa. Sự kiên quyết cùng sự dũng cảm ban đầu đã biến mất, cô bây giờ chỉ là một Diệp Hoan yếu đuối, không dám ra tay giết Ngôn Thần lần hai.
"Giày vò? Em muốn giày vò tôi thế nào cũng được nhưng tôi chỉ cầu xin em, đừng rời xa tôi, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/troi-buoc-trai-tim-xin-hay-yeu-anh/2811834/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.