Mạnh Ái Xuyên còn có chút mơ hồ chứ Miêu San San bên kia thì có lẽ đã sớm chấp nhận sự thật rằng người bạn cùng phòng của mình thực sự "rất trâu". Nàng đã sớm chứng kiến qua vài lần nên trong lòng thầm mặc định bất cứ chuyện gì khó qua tay Phó Diễm thì đều có thể giải quyết một cách ổn thỏa, người bình thường mà biết được thì có khi phải trợn mắt há mồm cũng nên. Giám định cổ vật tỷ lệ chính xác 100 %, còn để cho ai sống nữa không hả ?.
Một lát sau, Mạnh Ái Xuyên mới hồi thần, hắn đưa mắt cẩn thận nhìn qua những thứ trên bàn một lượt.
Sao đó nhanh chóng nhận ra, trừ bỏ cái nghiên mực hắn không nhìn ra được, những thứ còn lại quả thật đều có chút lai lịch không nhỏ.
Miêu San San thì đơn giản hơn nhiều, nếu Phó Diễm đã nói đó là đồ cổ thật thì nàng cũng chẳng hơi đâu mà đắn đo làm gì, cứ nghiêm túc chọn món nào phù hợp với yêu cầu của mình là được.
"Phó Diễm ! Bức tượng gỗ nhỏ hình con ngựa này có lai lịch gì vậy ? Nhìn qua có chút bẩn nha !".
"Ông chủ Mạnh ! Ở đây ngươi có công cụ gì đó không ?".
"Có chứ, có chứ..! Ai da còn gọi ông chủ cái gì nữa chứ ? Đều là người quen với nhau cả mà hehe ! Các ngươi cứ gọi ta là Xuyên Tử đi. Nhìn qua hình như ngươi nhỏ tuổi hơn ta, thôi thì liên gọi Xuyên ca cũng được. Tiểu Thần ! Sau lưng ngươi có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thap-nien-70-dung-huyen-hoc-lam-giau/3643748/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.