Trong nhóm bốn người ngồi ở đây, tính ra Phó Diễm chính là người nhỏ tuổi nhất, nàng còn chưa đón sinh nhật mười tám tuổi đâu. Bạch Mặc Thần và Mạnh Ái Xuyên bằng tuổi nhau, năm nay hai mươi mốt, còn Miêu San San thì mới vừa sang tuổi hai mươi. Truyện được đăng duy nhất tại :https://www.wattpad.com/user/PhmQuangV những trang khác đều là ăn cắp.
"Phó Diễm ! Thì ra ngươi ít tuổi như vậy a ? Còn không đến mười tám tuổi nữa !! Đúng là không thể ngờ được nha !".
"Cuối tháng này là đủ rồi ! Chẳng qua là do ta đi học hơi sớm chút. Ta tốt nghiệp cao trung xong là thi thẳng đại học luôn, cho nên tuổi còn ít, haha ".
Phó Diễm thấy vẻ mặt ngạc nhiên không thể tin được của Miêu San San thì phì cười đáp lại.
"Vậy thì chứng tỏ thành tích học tập của ngươi quá là đỉnh rồi ? Có phải ngươi là người xếp hạng đầu tiên không đó ?".
"Điểm môn văn của ta đứng đầu ở thành phố, mãi khi đến đây nhập học ta mới biết được, những môn khác thì cũng tương đối thôi, dù sao mọi người ai nấy cũng đều thông minh cả, điểm ai cũng cao ".
Phó Diễm hơi khiêm tốn nói.
"Ai da ! Ta nói nha ! Từ trung học thi thẳng vào đại học, chưa đến mười tám tuổi, thành tích đứng đầu thành phố. Đã vậy lớn lên còn xinh đẹp. Phó Diễm à ! Ngươi quả thực chính là nhân sinh người thắng trong truyền thuyết rồi còn gì. Ta quyết định rồi, nhất định ta phải làm bạn tốt cả đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-thap-nien-70-dung-huyen-hoc-lam-giau/3721358/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.