Đến nỗi cái rổ trong tay chị, đã không có bất luận chút chờ mong nào.
Cô em chồng này chưa bao giờ mang thứ gì tốt về nhà cả…
Chu Mai chào hỏi với chị dâu mình, cũng căn phản không thèm để ý suy nghĩ trong lòng chị dâu Chu, trực tiếp đi tìm mẹ.
Không coi chính mình là người ngoài chút nào.
Chị dâu Chu:....
Nếu chị ấy mà có da mặt dày như cô nhỏ này, còn sầu gì ăn không đủ no.
Chu Mai nhấc lên một trận sóng gió nhỏ ở nhà họ Chu, nhà họ Lâm lúc này lại đang ấm áp ăn cơm trưa.
Cẩu Đản ăn cháo trong chén, giương mắt nhìn về phía bà nội mình, hai mắt trông mong.
“Bà nội, buổi chiều nay là có thịt ăn sao?”
Lời này nếu là mấy anh em nhà họ Lâm hỏi, chắc chắn sẽ không thiếu ăn vài cái cán chổi.
Nhưng là cháu trai hỏi, vậy khẳng định là kết quả không giống vậy.
Ánh mắt Lý Tú Lệ từ ái, cười nói: “Có có có, để cháu ăn no luôn.”
Những lời này của bà vừa ra, ba anh em nhà họ Lâm cộng thêm cả ông Lâm cũng bắt đầu mong chờ theo, cảm thấy đột nhiên có sức lực để chiều làm việc.
Lâu quá rồi không được ăn thịt…
Cơm nước xong xuôi cả nhà đi ngủ trưa khoảng một tiếng.
Ninh Hân Nhu dậy trước nhất, sau khi chị đi rửa mặt thì cầm khăn lông ướt vào phòng.
Lau mặt cho Cẩu Đản ở trên giường, lạnh tới mức cậu bé mở mắt ngay lập tức.
“Mẹ, lạnh quá, lạnh quá! Mặt đông lạnh tới buốt, phải ăn một miếng bánh đậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nien-dai-mang-theo-he-thong-danh-dau-lam-giau/4294026/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.