Nói rồi, lại nhìn về phía người đàn ông nhà mình: “Anh cũng vậy, so đo với con làm gì, đánh nó khóc, người đau lòng chẳng phải lại là anh saoo?”
Lâm Thanh Sơn: “...”
Anh thương chính là Xú Đản giống vợ.
Thằng bé Cẩu Đản giống hệt mình này, một ngày anh có thể đánh ba trận được.
Cẩu Đản nhìn thấy cha mình bị dạy dỗ, cười trộm ra tiếng, cũng học tập mẹ mình.
Trưa hôm đó.
Làm chút công việc, người nhà họ Lâm bắt đầu vó ngựa không ngừng đi về nhà.
Người cùng thôn nhìn người nhà họ Lâm như bị chó rượt, hai mặt nhìn nhau, không rõ nguyên do.
“Nhà họ Lâm xảy ra chuyện gì sao? Sao mà đi nhanh như vậy?”
“Chẳng lẽ sắp ăn thịt? Bằng không sao lại tích cực như vậy?”
“Bà suy nghĩ nhiều quá rồi, trừ bỏ người trong thành có thể ăn mấy miếng thịt, mấy người đào đất như chúng ta… nghĩ cũng đừng nghĩ!”
“Nói đến người thành phố, nhà họ Lưu kia chẳng phải là sắp lên làm công nhân chính thức ư? Cũng không biết hiện tại thế nào rồi.”
“Mặc kệ người ta như thế nào, cho dù không được lên chính thức, người ta có làm công nhân thời vụ cũng vẫn mạnh hơn chúng ta mà thôi.”
“Nói cũng đúng…”
….
Nhà họ Lâm mắt điếc tai ngơ với mấy lời bàn tán của người trong thôn, bị nhắc nhiều hai câu thì làm sao chứ? Ăn thịt là quan trọng nhất.
Lý Tú Lệ chịu sự chờ mong của cả nhà, rửa tay đi vào trong bếp.
Con gà này không nhỏ chút nào, bà tính toán làm gà rừng hầm khoai tây.
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nien-dai-mang-theo-he-thong-danh-dau-lam-giau/4294027/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.