“... Chu Mai!!!!” Lý Tú Lệ kêu lên.
“Dạ, mẹ, con đây.” Chu Mai tận lực mặt không đổi sắc mà trả lời.
Lúc này chỉ cần mình không có coi nó là chuyện lớn thì mẹ chồng cũng sẽ quên…
Nhưng mà, sự thật là —
Lý Tú Lệ túm cái chổi rách nát ở bên cạnh, đánh về phía chị.
“Cái đứa keo kiệt tới vắt cổ chày ra nước này! Nhà họ Chu không phải là nhà mẹ đẻ của con à, không nuôi con khôn lớn ư? Cho nhà mẹ đẻ chút đồ mà con cũng keo kiệt, con có còn là con người hay không vậy? Lão nương dạy con như vậy sao?”
Mang mấy thứ này về còn không bằng chẳng mang gì hết!
Sao nhà họ Lâm lại cưới về đứa con dâu khiến người ta sốt ruột như vậy chứ? Lý Tú Lệ sắp bị làm cho tức chết tới nơi rồi.
Chu Mai vững chắc ăn vài cái chổi, còn mở miệng biện giải: “Nhà mẹ đẻ con không thiếu ăn, nhưng lương thực của nhà ta lại không nhiều lắm, sao có thể để con đem về đó…”
Trong nhà không có lương thực, nhất định sẽ phải chịu đói.
Chuyện ngu như vậy, chị nhất định không bao giờ làm!
Chu Mai “a” lên một tiếng, ủy khuất nói: “Đau đau đau, mẹ, mẹ nhẹ tay một chút. Nếu mẹ đánh chết con, con trai mẹ sẽ không có vợ nữa, Đầu Hổ và Nữu Nữu sẽ không có mẹ…”
Vì không dẫm lên đồ ăn trên mặt đất, chị đứng thẳng tắp tại chỗ, cứng rắn đỡ nhát chổi cuối cùng.
Khi cái chổi không cẩn thận quét lên mặt chị, trên mặt Chu Mai xuất hiện một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-nien-dai-mang-theo-he-thong-danh-dau-lam-giau/4294025/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.