“Sao qua miệng đám đạo sĩ mũi trâu đó lại thành nước thánh dưới trần gian?”
“Phải thật sự thần kỳ như họ nói chứ, mỗi người đều chạy đến dội lên người một cái chẳng phải thành tiên dễ dàng rồi sao? Thật không thuyết phục mà”.
Diệp Vĩnh Khang bật cười, cũng giơ ngón tay đồng tình với lời nói của thánh nữ Loan Loan, lời nói không văn vẻ nhưng đúng là sự thật.
Thật ra mặc dù Diệp Vĩnh Khang không thích những tổ chức mang màu sắc giáo phái đó nhưng vẫn phải công nhận một số quan điểm của họ.
Nhất là động một tí sau khi chết sẽ thế này thế kia, cả đời đầu thai chuyển thế sẽ như thế nào.
Hơn nữa không nói thế giới này có luân hồi chuyển thế hoặc thiên đường địa ngục hay không, dù cho có thì có ai đã đến đó thật chưa?
Những người tự xưng đã đến đó rồi thì có ai có chứng cứ không?
Diệp Vĩnh Khang nghĩ điều này chẳng qua chỉ là thuật tẩy não mà thôi, suy nghĩ chủ yếu là phải tin tưởng tôi vô điều kiện, làm theo suy nghĩ của tôi.
Tôi không có gì tốt cho anh thì để anh sau khi chết lên thiên đường hoặc kiếp sau trở thành nhà giàu, ngược lại không ai thấy được những thứ này, chỉ khoác lác ngoài miệng là giỏi.
Trước đây ở thế giới ngầm, Diệp Vĩnh Khang từng gặp một ông hòa thượng, hòa thượng đó khuyên Diệp Vĩnh Khang buông đao xuống trở thành phật.
Diệp Vĩnh Khang bèn hỏi ngược lại, nếu ma quỷ buông đao xuống thành phật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635217/chuong-1615.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.