“Mặc dù hiện giờ là thời đại thái bình, đạo gia không tranh đoạt với đời nhưng chính vì thế nên không ai có thể nói chắc được rốt cuộc trên ngọn núi đó có bao nhiêu lão quái vật bế quan mấy chục năm?”
“Không nói đến những thứ khác, chỉ riêng Lý Huyền Thông – chưởng môn đương nhiệm khu vực này, nghe nói khi mới hai mươi tuổi ông ta từng đánh bại bốn môn phái lớn chỉ bằng một thanh kiếm, sau khi để lại mấy nghìn thi thể thì quay về núi mà không hề hấn gì”.
“Tính ra bây giờ Lý Huyền Thông đã gần một trăm tuổi rồi, ai có thể biết được mấy chục năm nay tu vi của ông ta đã đạt đến cảnh giới đáng sợ nào rồi?”
“Không nói đến Lý Huyền Thông nữa, dù sao vị chân nhân này đã không lộ mặt trên giang hồ mấy chục năm rồi”.
“Nghe nói là bốn thiên sư Thanh Thành tên Cầm Kỳ Thi Họa, nếu chọn bừa ra một người, có người nào mà không phải là cao nhân có tiếng trong giang hồ mấy chục năm trước đâu?”
“Dù sao có lẽ chuyến đi đến núi Thanh Thành này không dễ dàng như thế, đánh mấy trận là chuyện không tránh khỏi”.
“Tôi cũng không mong có thể đánh nhau, chỉ mong lúc đến đám đạo sĩ mũi trâu đó ra tay nhẹ một chút, đừng làm tôi thành tàn tật cả đời là được”.
“Sau đó nhìn thấy dáng vẻ đáng thương của tôi bèn từ bi phá lệ cho tôi vào hồ Hàn U tắm một cái, cùng lắm sau khi quay lại giáo phái áo đỏ, bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635218/chuong-1616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.