Diệp Vĩnh Khang cười nói: “Ngày mai cô sẽ biết thôi”.
Kiều Tử Huyên vẫn cảm thấy không ổn lắm, lại hỏi: “Dù là chứng cứ xác thực nhưng bây giờ nhà họ Kiều đã có rất nhiều người đứng về phe Kiều Tử Phi, nếu ngày mai chúng ta xuất hiện ở tang lễ thì rất có thể cậu ta sẽ không cho chúng ta có cơ hội lên tiếng”.
Với câu hỏi của Kiều Tử Huyên, Diệp Vĩnh Khang vẫn mỉm cười lặp lại: “Ngày mai cô sẽ biết thôi”.
Ngày hôm sau.
Hai giờ chiều.
Tang lễ của ông Kiều được tổ chức đúng giờ tại một nghĩa trang cao cấp ở ngoại ô.
Kiều Tử Phi khóc đến độ như xé nát tâm can, thậm chí gần như khóc đến ngất, những người không biết chuyện có mặt ở đó đều cảm động bởi lòng hiếu thảo của Kiều Tử Phi, không ít người vành mắt đỏ hoe.
“Bố yên tâm, con nhất định sẽ không bỏ qua cho người đàn bà độc ác Kiều Tử Huyên này”.
“Dù chị ta có trốn ở góc biển nào, con cũng sẽ bắt chị ta về, tự tay báo thù cho bố”.
“Bố, là con bất hiếu, con không bảo vệ tốt cho bố, con có lỗi”.
Kiều Tử Phi khoác lên chiếc áo mang tên hiếu thảo quỳ trước mộ ông cụ Kiều, nước mắt nước mũi giàn giụa khiến người có mặt ở đó không khỏi động lòng.
Gia tộc lớn như nhà họ Kiều thì dĩ nhiên tang lễ của ông cụ Kiều có rất nhiều người đến, ngoài người nhà họ Kiều, hầu như những người có tiếng ở Ninh Bắc đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635148/chuong-1546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.