“Nhưng khi đối xử với những người có địa vị thấp hơn mình, họ lại độc ác hơn bất kỳ ai. Đây là bản chất của con người”.
“Được rồi, không nghĩ tới chuyện vớ vẩn này nữa, phim sắp chiếu rồi”.
Bộ phim rất đặc sắc, cả nhà đều xem rất thích thú, Diệp Tiểu Trân lại càng phấn khích hơn, cho đến khi trên đường về nhà, sự phấn khích của cô bé vẫn không hề giảm bớt, cô bé không ngừng hò hét “Mạng của tôi do tôi chứ không do trời”, khiến cho đám người Diệp Vĩnh Khang bật cười vui vẻ.
Về đến nhà cũng đã muộn, Diệp Vĩnh Khang tắm rửa xong chuẩn bị lên tầng đi ngủ, chợt nhớ ra máy tính chưa tắt liền lấy khăn tắm rồi đi vào phòng làm việc tắt máy tính.
Nhưng khi anh vừa động vào chuột thì bất ngờ phát hiện chủ nhân của bài đăng rep những dấu hỏi chấm sau bình luận của Hạ Huyền Trúc.
Diệp Vĩnh Khang vội vàng thử gửi tên nhắn cho người có bút danh là Tiểu Bạch Long để hỏi xem: Thất phẩm linh châu thật sự ở trong tay Giáo hoàng áo đỏ sao?
Sau khi gửi xong, Diệp Vĩnh Khang tràn đầy mong đợi ngồi bên cạnh máy tính chờ câu trả lời của đối phương.
Chưa đầy một phút, có thông báo hiện lên, Tiểu Bạch Long thật sự đã trả lời!
Tiểu Bạch Long: Anh cũng biết Giáo phái áo đỏ? Đúng vậy, thất phẩm linh châu quả thực nằm trong tay Giáo chủ áo đỏ, nếu như anh có thể lấy được giúp tôi, tôi sẽ cho anh một phần thường bất ngờ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635056/chuong-1454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.