Diệp Vĩnh Khang kiểm tra sơ qua vết thương của người đàn ông trung niên, phát hiện đối phương không quá nghiêm trọng, chỉ là bị sứt sát ngoài da.
Những ngày này sau khi quay về nước, tính khí của Diệp Vĩnh Khang đã dịu đi rất nhiều, chỉ cần điều đó không phạm tới giới hạn của anh, anh đều có thể duy trì trạng thái lý trí và thái độ ôn hòa để xử lý.
Phải tìm hiểu rõ mọi chuyện rồi mới nghĩ cách giải quyết.
Người đàn ông trung niên đó mặc một bộ quần áo công nhân cũ kỹ nhưng đã được giặt sạch sẽ, có thể lờ mờ nhìn thấy mấy chữ kiến trúc gì đó trên ngực, từ làn da thô ráp và đôi bàn tay chai sạn, không khó để nhận ra ông ấy đang làm công nhân xây dựng.
“Họ muốn chen hàng, tôi không đồng ý, bọn họ liền ra tay đánh người!”
Đôi mắt của người đàn ông trung niên tràn đầy căm phẫn và uất ức, nhưng nhiều hơn cả là sự bất lực và chua xót của tầng lớp những người thấp cổ bé họng trong xã hội.
“Các người dựa vào đâu mà chen hàng, dựa vào đâu mà đánh người!”
Hạ Huyền Trúc vừa an ủi cô bé đang khóc nức nở, vừa lên tiếng trách cứ đám đàn ông đô con kia.
“Sếp Hạ, chị hiểu nhầm rồi, bọn họ chỉ là muốn giúp tôi mua vé thôi”.
Lúc này, Tiểu Mã ở bên cạnh tiếp lời, nhẹ giọng nói: “Nhưng có những kẻ ngu đần không biết điều, bảo ông ta nhường cái chỗ thôi mà càm ràm không yên, loại người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635053/chuong-1451.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.