Chương trước
Chương sau
Ngay khi Diệp Vĩnh Khang nói ra những lời này, đám đô con đó đều ngây người ra, sau khi phản ứng lại, trên mặt lộ ra nụ cười chế nhạo và lăng mạ.

“Ái chà, cái thứ chó má này chui từ đâu ra vậy? Chán sống rồi hay là não có vấn đề? Có biết chúng tao là ai không?”

Gã đô con dẫn đầu chế nhạo Diệp Vĩnh Khang: “Vừa nãy mày nói cái gì cơ, muốn tao xin lỗi mày đúng không, được, nhưng mà ấy, cách thức xin lỗi của tao có hơi đặc biệt, không biết mày có gánh vác nổi không!”


Nói xong gã đô con đó không nói thêm gì, giơ nắm đấm chuẩn bị đấm vào mặt Diệp Vĩnh Khang.

“Dừng tay!”

Lúc này, một giọng nói lười biếng đột nhiên từ bên cạnh truyền đến.

Một thanh niên mặc bộ đồ Armani trắng tinh, khoanh hai tay trước ngực, ngẩng cao đầu đi về phía bên này.

“Anh Mã!”

Mẫy gã đô con khi nhìn thấy người này liền kính cẩn chào hỏi.

“Tôi nói các anh đúng là có mắt như mù, có biết đây là ai không?”

Người thanh niên chỉ lại vào người Diệp Vĩnh Khang, nói: “Đây là chồng của của chủ tịch tập đoàn Huyền Trúc nổi tiếng ở Giang Bắc”.

“Có biết người ta làm gì không? Các anh muốn kiếm chút tiền thì phải đánh đánh giết giết, người ta chỉ cần ở nhà đi chợ, nấu cơm, trông con là được rồi, mẹ kiếp xem sự chênh lệch ấy đi, còn không mau xin lỗi!”

Mấy gã đô con nghe xong liền phá lên cười, chế nhạo Diệp Vĩnh Khang: “Ái chà, thì ra là một vị đại thần à, thất lễ rồi thất lễ rồi. Vừa nãy thật xin lỗi, anh rộng lượng đừng chấp loại tiểu nhân như chúng tôi, tiện thể dạy cho tôi một chút kỹ năng ăn bám với”.

Nói xong cả đám người che bụng cười ngặt nghẽo.

“Anh Diệp, thực sự xin lỗi, không ngờ lại gặp anh ở đây. Mấy tên đàn em của tôi không hiểu chuyện, xin anh rộng lượng bỏ qua, tôi đã thay anh dạy dỗ bọn họ rồi”.

Người đàn ông trẻ tuổi đang nói chuyện không phải ai khác mà chính là kẻ đã phản bội công ty giải trí Huyền Trúc – Tiểu Mã.

Từ khi chuyển sang làm việc cho công ty giải trí Kiều Tuyên, tính tình của hắn càng trở nên kiêu ngạo hơn trước, bất kể đi đâu làm gì cũng sẽ dẫn theo một nhóm vệ sĩ.

Hơn nữa tác phong thường ngày của hắn vô cùng kiêu ngạo và độc đoán, chỉ cần không vừa lòng hắn một chút là sẽ lập tức bảo vệ sĩ vung tay đánh người.

Chưa đầy một tháng, Tiểu Mã đã trở nên khét tiếng ở Giang Bắc, người bình thường không dám lên tiếng chống lại hắn, hễ gặp phải hắn là cố gắng hết sức tránh đi thật xa.

Lúc này khi hắn đang nói chuyện trước mặt Diệp Vĩnh Khang, không còn những lời xu nịnh và khen ngợi trước đây nữa, thay vào đó là những lời kiêu căng ngạo mạn, thậm chí còn mang theo sự khinh thường và chế nhạo dễ thấy.

Vẻ mặt đó dường như đang nói, trước đây anh khinh thường tôi, bây giờ tôi cho anh biết mặt.

Những lời nói ra mang theo sự chế giễu không hề che giấu, lời trong lời ngoài đều đang cười nhạo Diệp Vĩnh Khang là một kẻ ăn bám rác rưởi.

Đối mặt với một tên hề đang nhảy múa như Tiểu Mã, Diệp Vĩnh Khang chán không buồn quan tâm, vội vàng bước tới cùng Hạ Huyền Trúc giúp người đàn ông trung niên vừa bị đánh hộc máu và cô gái nhỏ đang khóc không ngừng lên.
“Anh à, có chuyện gì vậy?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.