Ngay khi Diệp Vĩnh Khang nói ra những lời này, đám đô con đó đều ngây người ra, sau khi phản ứng lại, trên mặt lộ ra nụ cười chế nhạo và lăng mạ.
“Ái chà, cái thứ chó má này chui từ đâu ra vậy? Chán sống rồi hay là não có vấn đề? Có biết chúng tao là ai không?”
Gã đô con dẫn đầu chế nhạo Diệp Vĩnh Khang: “Vừa nãy mày nói cái gì cơ, muốn tao xin lỗi mày đúng không, được, nhưng mà ấy, cách thức xin lỗi của tao có hơi đặc biệt, không biết mày có gánh vác nổi không!”
Nói xong gã đô con đó không nói thêm gì, giơ nắm đấm chuẩn bị đấm vào mặt Diệp Vĩnh Khang.
“Dừng tay!”
Lúc này, một giọng nói lười biếng đột nhiên từ bên cạnh truyền đến.
Một thanh niên mặc bộ đồ Armani trắng tinh, khoanh hai tay trước ngực, ngẩng cao đầu đi về phía bên này.
“Anh Mã!”
Mẫy gã đô con khi nhìn thấy người này liền kính cẩn chào hỏi.
“Tôi nói các anh đúng là có mắt như mù, có biết đây là ai không?”
Người thanh niên chỉ lại vào người Diệp Vĩnh Khang, nói: “Đây là chồng của của chủ tịch tập đoàn Huyền Trúc nổi tiếng ở Giang Bắc”.
“Có biết người ta làm gì không? Các anh muốn kiếm chút tiền thì phải đánh đánh giết giết, người ta chỉ cần ở nhà đi chợ, nấu cơm, trông con là được rồi, mẹ kiếp xem sự chênh lệch ấy đi, còn không mau xin lỗi!”
Mấy gã đô con nghe xong liền phá lên cười, chế nhạo Diệp Vĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635052/chuong-1450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.