Diệp Vĩnh Khang không cho là đúng, anh nói: “Cũng đều là người có hai vai một đầu, ai sợ ai, chỉ cần ông ta dám đến thì tôi cũng không ngại tiễn ông ta một đoạn, để ông ta xuống dưới đó đoàn tụ với con trai cưng”.
Với một người từng trải qua vô số sự tàn nhẫn và hung bạo nhất của thế giới ngầm như Diệp Vĩnh Khang thì anh đã từng gặp rất nhiều cao thủ có thủ đoạn cực kỳ độc ác.
Sau một trận chiến lớn thì phải đối mặt với cảnh tượng một trăm nghìn thi thể chất đống mà vẫn không nhíu mày, chỉ một Lâm Sư Hổ sao có thể khiến Diệp Vĩnh Khang để tâm chứ?
“Anh Diệp, tôi biết anh có bản lĩnh nhưng chuyện này không đơn giản như anh nghĩ”.
Hoàng Thử Lang thở dài nói: “Hơn nữa không nói đến vấn đề anh và Lâm Sư Hổ ai giỏi hơn, chỉ nói nếu Lâm Sư Hổ đến Giang Bắc nhưng không tìm đến anh trước mà lại đi tìm người bên cạnh anh, anh phải đối phó thế nào?”
“Mặc dù tôi chưa từng gặp Lâm Sư Hổ nhưng đã nghe quá nhiều chuyện của ông ta, nếu người này phát điên thì chính là kẻ điên không hơn không kém”.
“Ba chiến tướng dưới quyền cũng đều là cao thủ đỉnh cao khiến người ta nghe thôi đã sợ, ngoài ra nhà họ Lâm còn có đội hộ vệ xuất sắc mấy nghìn người”.
“Nếu Lâm Sư Hổ dẫn mấy người này đến Giang Bắc mở cuộc tàn sát thì dù anh Diệp có bản lĩnh giỏi đến đâu, nhưng anh cũng không thể biến ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635022/chuong-1420.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.