Điều khiến hắn cảm thấy sợ là lần này Lâm Bắc do hắn gọi đến, nếu chú hai nổi giận thì e là hắn cũng phải bị liên lụy.
Lúc Lâm Sư Hổ nổi giận, đừng nói là Lâm Bắc, ngay cả bố hắn cũng không dám làm gì.
“Mau, nhanh gọi xe cấp cứu!”
Lâm Đông khàn giọng gào lên, lúc này hắn đã không còn quan tâm đến thứ gì khác, chỉ muốn nhanh chóng đưa người đến bệnh viện, có lẽ bàn tay này vẫn có thể được nối lại.
Ngay khi hắn lấy điện thoại ra định gọi xe cấp cứu, Diệp Vĩnh Khang giơ chân lên đạp vào người hắn khiến hắn ngã nhào xuống đất.
“Tao khuyên mày nên lo cho mình trước đi”.
Diệp Vĩnh Khang lạnh lùng nói.
Nói rồi, anh lại hất cằm với Hoàng Thử Lang: “Lão Hoàng, đi làm việc anh muốn làm đi”.
Lúc này Hoàng Thử Lang mới hoàn hồn lại, nhìn Lâm Bắc đang che cánh tay kêu gào liên tục bên cạnh, sau đó chậm rãi dời tầm mắt sang nhìn Lâm Đông đang hết sức sợ hãi.
“Tao cảnh cáo mày tốt nhất đừng làm loạn”.
Lâm Đông bỗng cảm thấy tình hình không ổn lắm, nhưng vẫn rướn cổ nói: “Nếu bây giờ bọn mày nhận lỗi thì mọi chuyện vẫn còn đường cứu vãn”.
“Nhiệm vụ cấp bách bây giờ là mau chóng đưa anh họ tao đến bệnh viện để nối lại tay cho anh ấy, còn bên phía chú hai, tao có thể nói giúp bọn mày mấy câu, nếu không bọn mày không phải không biết tính tình chú hai…”
Ầm!
Lâm Đông còn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/635020/chuong-1418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.