Chương trước
Chương sau
Điều khiến hắn cảm thấy sợ là lần này Lâm Bắc do hắn gọi đến, nếu chú hai nổi giận thì e là hắn cũng phải bị liên lụy.

Lúc Lâm Sư Hổ nổi giận, đừng nói là Lâm Bắc, ngay cả bố hắn cũng không dám làm gì.

“Mau, nhanh gọi xe cấp cứu!”


Lâm Đông khàn giọng gào lên, lúc này hắn đã không còn quan tâm đến thứ gì khác, chỉ muốn nhanh chóng đưa người đến bệnh viện, có lẽ bàn tay này vẫn có thể được nối lại.

Ngay khi hắn lấy điện thoại ra định gọi xe cấp cứu, Diệp Vĩnh Khang giơ chân lên đạp vào người hắn khiến hắn ngã nhào xuống đất.

“Tao khuyên mày nên lo cho mình trước đi”.

Diệp Vĩnh Khang lạnh lùng nói.

Nói rồi, anh lại hất cằm với Hoàng Thử Lang: “Lão Hoàng, đi làm việc anh muốn làm đi”.

Lúc này Hoàng Thử Lang mới hoàn hồn lại, nhìn Lâm Bắc đang che cánh tay kêu gào liên tục bên cạnh, sau đó chậm rãi dời tầm mắt sang nhìn Lâm Đông đang hết sức sợ hãi.

“Tao cảnh cáo mày tốt nhất đừng làm loạn”.

Lâm Đông bỗng cảm thấy tình hình không ổn lắm, nhưng vẫn rướn cổ nói: “Nếu bây giờ bọn mày nhận lỗi thì mọi chuyện vẫn còn đường cứu vãn”.

“Nhiệm vụ cấp bách bây giờ là mau chóng đưa anh họ tao đến bệnh viện để nối lại tay cho anh ấy, còn bên phía chú hai, tao có thể nói giúp bọn mày mấy câu, nếu không bọn mày không phải không biết tính tình chú hai…”

Ầm!

Lâm Đông còn chưa dứt lời, Hoàng Thử Lang bỗng đạp mạnh vào mặt hắn, tức giận nói: “Lâm Đông, ngày chết của mày đến rồi”.

Nói xong, Hoàng Thử Lang giơ con dao thép sáng chói trong tay lên.

“Tao không tin mày dám động vào tao, mày biết hậu quả sẽ như thế nào không? Tao nhắc lại lần nữa, bố tao là chủ tịch tập đoàn tài chính Lâm Thị, chú hai tao là Lâm Sư Hổ, nếu mày dám động vào tao…”

Lâm Đông nhấn mạnh lại thân phận của mình lần nữa, muốn khiến đầu óc đối phương tỉnh táo lại.

Nhưng lần này Hoàng Thử Lang lại không hề do dự.

Xoẹt!

Một con dao xoẹt qua, Lâm Đông chỉ cảm thấy cánh tay trái hơi lạnh, quay đầu nhìn lại theo bản năng, hắn lập tức phát ra tiếng gào đến khàn cổ.

Cánh tay trái của hắn bị một con dao chém đứt.

Hoàng Thử Lang vẫn không có ý định dừng tay, con dao thép dính máu trong tay lại giơ lên cao lần nữa.

“Tôi sai rồi, đừng giết tôi, cho tôi thêm một cơ hội tôi có thể cho anh tiền, muốn bao nhiêu cũng được, cầu xin anh, tôi không muốn chết”.

Cuối cùng tinh thần Lâm Đông cũng hoàn toàn sụp đổ, cơn đau từ cánh tay trái và nỗi sợ hãi với đối phương khiến ý chí trong người hắn bỗng tan biến.

Cuối cùng hắn cũng ý thức được cái chết đang ở rất gần mình.

“Nếu nhận sai thì xuống dưới đi nói với Tần Gia đi!”

Hoàng Thử Lang trở nên lạnh lùng, lúc này hắn đã hoàn toàn cởi bỏ tất cả nỗi lo.
Lai lịch Lâm Đông và Lâm Bắc đúng là rất đáng sợ, tên Lâm Sư Hổ cũng khiến người khác rét run.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.