Chương trước
Chương sau
Tần Gia có ơn lớn với hắn, vậy mà chỉ vì là bố của Tần Hạc mà gặp phải kiếp nạn này, đây là cái lý do chó má gì thế!

“Nếu không thì sao?”

Lâm Đông hừ một tiếng, nói: “Ngày đó bọn mày đánh tao chẳng phải rất kiêu căng sao? Tao nói cho mà biết, không chỉ bọn mày phải chết, mà cả nhà bọn mày đều phải chôn theo!”

“Con mẹ nó, Lâm Đông!”


Trên trán Hoàng Thử Lang nổi gân xanh, hận không thể xé xác Lâm Đông thành mảnh vụn.

Chỉ là hắn vừa chuẩn bị ra tay, người đàn ông mặc vest bên cạnh Lâm Đông đột nhiên nói: “Mày cứ bước thêm một bước thử xem”.

Đối mặt với họng súng đen ngòm, Hoàng Thử Lang chỉ có thể đè nén lửa giận mà nghiến răng ken két.

Lúc này ruột gan hắn đều rối bời, sớm biết thế này thì đã không nghe lời Diệp Vĩnh Khang, cứ gọi hết tất cả anh em đến chém hai tên khốn kiếp này thành mảnh vụn!

Lúc này hắn chỉ có thể bị động chịu trận trước họng súng của đối phương!

Hoàng Thử Lang hoàn toàn không sợ chết, nhưng hắn không cam lòng cứ chết đi một cách uất ức như vậy, thù lớn chưa trả mà mình lại chạy đến nạp thêm một mạng, cách chết này khiến người ta thật không cam lòng!

Lâm Đông nhìn thấy nét mặt của Hoàng Thử Lang, dường như đoán được suy nghĩ trong lòng hắn, cười nhạt nói: “Chẳng phải bọn mày là ông trùm ở Giang Bắc sao?”

“Thế này đi, tao cho mày một cơ hội, bây giờ mày có thể gọi người đến, có bao nhiêu gọi bấy nhiêu”.

Hoàng Thử Lang hơi sửng sốt, hoài nghi liệu mình có nghe lầm không, Lâm Đông lại cho mình cơ hội kêu người tới sao?

Dù bọn chúng có súng trong tay, nhưng cũng chỉ có một cây súng lục, nếu thật sự gọi người đến thì bọn chúng có khác gì tự tìm đường chết?

Khi Hoàng Thử Lang còn đang cảm thấy nghi ngờ thì Lâm Đông đột nhiên lại chỉ vào người đàn ông mặc vest kia cười bổ sung: “Quên chưa giới thiệu với mày, đây là anh họ tao, tên là Lâm Bắc”.

“Có lẽ mày chưa từng nghe tên của anh ấy, để tao gợi ý cho mày thêm một người, Lâm Sư Hổ”.

Hoàng Thử Lang hơi ngẩn ra, sau đó đột nhiên cảm thấy đầu óc ong một tiếng nổ tung!

Lâm Sư Hổ!

Toàn bộ Long Hạ chỉ cần là người có chút hiểu biết về giang hồ thì không thể không biết đến cái tên Lâm Sư Hổ này!

Đây chính là danh hiệu của kẻ đầu sỏ Thượng Hộ - Diêm Vương của Thượng Hộ.

Có lời đồn người này cơ thể cường tráng, sự tàn bạo có thể so sánh với hổ dữ mãnh thú, còn có vài đàn em cao thủ tuyệt đỉnh mà người ta chỉ nghe thôi đã khiếp sợ!

Hắn lại còn là người tàn bạo ác độc, thủ đoạn tàn nhẫn đến khiến lòng người phẫn nộ.

Ngoài đường còn lưu truyền một câu nói: thà xông vào địa ngục còn hơn chọc vào Sư Hổ!

Ý là trong lòng người khác sự đáng sợ của Lâm Sư Hổ thậm chí còn vượt qua địa ngục!

Thấy vẻ mặt này của Hoàng Thử Lang, Lâm Đông tỏ ra vô cùng hài lòng, cười nói: “Tao lại cho mày thêm gợi ý khác, Lâm Sư Hổ chính là bố ruột của anh họ tao”.

“Đồng thời cũng là em trai ruột của bố tao, chú ruột của tao!”

Rầm!

Nghe thấy vậy, đầu Hoàng Thử Lang vốn đã loạn thành một đống lại bùng nổ thêm lần nữa!
Lâm Sư Hổ là người của tập đoàn Lâm Thị?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.