Anh ta là đệ tử do Diệp Vĩnh Khang dạy dỗ, tính cách cũng có rất nhiều điểm giống với Diệp Vĩnh Khang, thật ra anh ta cũng rất ghét những thứ phù phiếm hào nhoáng này.
Chỉ là đã lâu không gặp Diệp Vĩnh Khang, nên mới nảy ra ý này, muốn làm cho sư phụ vui vẻ một phút.
Nhưng không ngờ rằng trò nịnh nọt này lại phản tác dụng, xem ra sau này phải thật thà trước mặt sư phụ mới được.
“Nhỡ kỹ, không có lần sau đâu, ngồi xuống nói chuyện đi!”
Diệp Vĩnh Khang tức giận trợn mắt nhìn đối phương, cơn giận đã giảm hơn phân nửa, nhìn bốn ngôi sao trên vai người kia, nói: “Khá lắm, đã bốn sao rồi, nhưng tôi nghe nói Lôi Ngàn Tuyệtsắp năm sao rồi đấy, anh còn không mau bắt kịp đi”.
Nhắc đến chuyện này, Lục Phong Thần cũng có vẻ ấm ức: “Sư phụ, chuyện này không thể trách tôi được. Khi đó tôi và anh Lôi cùng bái sư dưới trướng anh, cùng nhau quay về nước gia nhập Cục tác chiến”.
“Năng lực của chúng tôi chắc anh cũng rõ rồi đúng không, cũng coi như là ngang tài ngang sức”.
“Nhưng thằng cha đó thăng chức nhanh hơn tôi hoàn toàn là do may mắn”.
“Sáu tháng gần đây, mấy nước nhỏ biên giới phía Bắc không chịu yên phận, cứ dăm ba năm lại gây rối, nếu như chiến đấu thì công lao càng nhiều, tốc độ thăng cấp nhất định sẽ càng nhanh”.
“Còn biên giới phía Nam do tôi phụ trách lại không được may mắn như vậy, trước đây những kẻ phô trương thế lực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634947/chuong-1345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.