“Sư phụ, tôi biết sai rồi!”
Lục Phong Thần quỳ rạp trên mặt đất: “Tôi thề rằng sau này sẽ không bao giờ nghĩ như vậy nữa, xin sư phụ trách phạt”.
Diệp Vĩnh Khang nhìn đối phương thở dài nói: “Đứng lên đi, nhớ kỹ, là một binh sĩ cần phải máu chiến”.
“Nhưng nhất định phải luôn nhớ rằng, anh không giống lính đánh thuê, lính đánh thuê chiến đấu vì sinh tồn, vì lợi ích”.
“Nhưng thân phận hiện giờ của anh là một binh sĩ của nước Long Hạ, mỗi một trận đánh, mỗi một cuộc chiến tranh mà anh tham gia, mục đích căn bẳn là để ngăn chặn chiến tranh!”
“Vâng, đệ tử tuân theo lời dạy của sư phụ!”
Lý do Lục Phong Thần tôn trọng Diệp Vĩnh Khang như vậy không chỉ vì anh đã dạy cho anh ta bản lĩnh hơn người mà còn dạy anh ta cách làm người.
“Sư phụ, nhân lúc anh đang ở đây, tôi muốn anh chỉ điểm cho chiến đoàn Thiên Long, tình hình cụ thể để Tổng chỉ huy Vương Huyền Sách ở đây… Ơ? Thằng nhãi này sao chưa tới nhỉ?”
Lục Phong Thần vừa nói vừa cầm điện thoại trên bàn lên chuẩn bị gọi điện.
“Báo cáo!”
Lúc này, một binh sĩ truyền tin đột nhiên đi vào, trong tay cầm một xấp văn kiện, lớn giọng nói: “Tướng quân Huyền Sách ra lệnh cho tôi đem tài liệu của chiến đoàn Thiên Long đến cho Hầu quân tướng!”
Lục Phong cau mày nói: “Cậu ta đâu? Không phải tôi bảo cậu ta đích thân tới báo cáo sao?”
Người truyền tin nói: “Báo cáo, tướng quân Huyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634948/chuong-1346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.