“Cô gái này thật là, hay là lại nhờ cô ấy thêm một việc”.
Sự nhiệt tình của nữ nhân viên bán hàng đối với cả hai dường như là một dấu hiệu của lòng tốt. Vì vậy hai người quyết định làm phiền cô ta thêm một chút.
“Cô gái à, bàn bạc với cô một chuyện, ngoại trừ hai người chúng tôi, bên dưới vẫn còn mấy chục anh em nữa. Cô có thể giúp tôi chọn đồ cho bọn họ luôn được không?”
“Gì cơ, mấy…. mấy chục…. người đều cần giống nhau sao?”
Nữ nhân viên bán hàng trợn trừng mắt vì kinh ngạc.
Nhìn thấy vẻ mặt của đối phương, Vương Phú Quý cho rằng mình đang làm khó cô ta, vội vàng nói: “Chúng tôi chỉ là tiện mồm nói thôi, nếu như cô không tiện thì…”
“Không, không, không, tiện, tiện chứ, cho dù hôm nay trời có sập xuống tôi cũng tiện!”
Một tiếng sau.
Một chiếc xe hơi sang trọng chạy tới cửa trung tâm mua sắm, cửa mở ra, một người đàn ông trung niên mặc vest, đi giày da bước xuống.
“Giám đốc, cuối cùng anh cũng tới rồi, đám công nhân đó không những không nghe lời, còn ra tay đánh người. Mấy người anh em của chúng tôi đều phải tới bệnh viện rồi”.
Một nhân viên bảo vệ mặt mũi sưng vù vội vàng chạy tới kể tội.
Giám đốc cau mày: “Ngông cuồng vậy sao, báo cảnh sát chưa?”
“Báo rồi, nhưng đội tuần tra mãi mà không thấy có động tĩnh gì, giám đốc, chuyện này ông phải làm chủ cho chúng tôi. Không, không, không, là làm chủ cho trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634941/chuong-1339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.