Hầu hết những người tới đây mua sắm đều rất am hiểu, vừa nhìn là biết chỉ cần chọn bừa một người trong số đó, quần áo, giày dép trên người cộng lại ít nhất cũng phải hơn năm trăm nghìn tệ!
Và nhóm người này toát ra khí chất cực kỳ mạnh mẽ và vững chãi, những nơi mà họ đi qua mọi người xung quanh đều tự động nhường đường.
Sau đó thấy bọn họ đi thẳng tới một số những chiếc xe Rolls Royce màu đen đang đậu cách đó không xa, sau đó rồ ga phóng đi.
Giám đốc không khỏi nuốt nước bọt ừng ực, tuy là tổng giám đốc của trung tâm thương mại này nhưng lương cả năm của ông ta cũng chỉ khoảng hai triệu tệ, còn không đủ mua mấy bộ quần áo của nhóm người vừa rồi.
“Đây mới là đại gia thật, nhưng mà sao trước đây chưa từng gặp nhỉ”.
Sau khi hết lòng ngưỡng mộ lầm bầm vài câu, rất nhanh ông ta đã quay trở về hiện thực, tiếp tục hỏi nhân viên bảo vệ: “Được rồi, đừng nhìn nữa, dắt tôi đi tìm đám công nhân không biết trời cao đất dày kia đi!”
“Không… không cần nữa…”
Nhân viên bảo vệ chỉ về hướng mấy chiếc xe Rolls Royce đã rời đi, ngập ngừng nói: “Vừa rồi… vừa rồi chính là bọn họ…”
“Gì cơ?”
Giám đốc nghe xong lập tức nổi giận lôi đình, tát mạnh vào mặt nhân viên bảo vệ một cái: “Mặc quần áo mấy trăm nghìn tệ, đi xe Rolls Royce mà là công nhân cái quái gì chứ?”
“Không phải, không phải, giám đốc, ông nghe tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634942/chuong-1340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.