Nhìn thấy người này, tất cả mọi người lập tức cung kính chào.
“Lệ Bình, chuyện gì thế này?”
Người phụ nữ được gọi là chị Sương này khẽ nhíu mày, cũng không biết vô tình hay cố ý, mặc dù đã bước vào phòng VIP nhưng vẫn không thèm liếc nhìn vào bên trong một cái.
“Chị Sương, là chị ta, người phụ nữ đê hèn này mắng em”.
Trần Lệ Bình vội chỉ vào Trần Tiểu Túy tố tội.
Rầm!
Nghe thấy mấy chữ đê hèn, Trần Tiểu Túy lại đập mạnh xuống bàn, bưng ly rượu lên định hất vào mặt đối phương.
“Láo xược!”
Ai ngờ Trần Tiểu Túy còn chưa hất rượu vào đối phương, người phụ nữ được gọi là chị Sương đó bỗng tức giận mắng Trần Lệ Bình: “Nói chuyện kiểu gì đấy, không biết lớn nhỏ phải không, đây là cô hai nhà họ Trần, là chị họ của cô, em gái ruột của tôi”.
“Lần này xem như bỏ qua nhưng sau này nếu cô còn nói bậy bạ, tôi sẽ không tha thứ dễ dàng vậy đâu”.
Sau khi tức giận mắng Trần Lệ Bình xong, Trần Sương quay đầu lại nhìn Trần Tiểu Túy cười nói: “Em gái à, em đến đây từ lúc nào thế, sao không nói với chị một tiếng, chị chẳng chuẩn bị gì cả”.
“Em nhìn xem chuyện này giải quyết xong rồi đấy, chị đến muộn một chút là có người vô lễ với em”.
“Nhưng em cũng đừng so đo với họ làm gì, em hẳn cũng biết người nhà họ Trần đều có tính cách này”.
“Lệ Bình còn nhỏ, nói chuyện hay làm gì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634739/chuong-1137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.