“Này, chơi không lại em, đổi trò khác đi, ngoài cửa có mấy kẻ đê tiện, phải đánh, phải đánh, một bạt tai là một bạt tại, hai bạt tai là hai bạt tai, bạt tai í a bạt tai… Ha ha, đến em thua!”
Tiếng đoán số liên tiếp vang lên, thêm vào kiểu hát đưa rượu mang theo sự sỉ nhục cực lớn!
Khiến đám người bên ngoài phòng giận đến mức sắc mặt lúc xanh lúc trắng, Trần Lệ Bình lại càng nghiến chặt hai hàm răng.
“Trần Tiểu Túy chị có ý gì đấy hả?”
Trần Lệ Bình cũng không điềm tĩnh được như Trần Tiểu Túy, cô ta nhấc giày cao gót đá văng cửa phòng.
“Trần Tiểu Túy chị có ý gì?”
Trần Lệ Bình vừa lao vào đã nổi giận mắng chửi như một con chó điên.
Trần Tiểu Túy lắc ly rượu vang, thản nhiên hỏi: “Hả? Tôi đang đoán số mà, cô cũng muốn tham gia à? Nhưng với chỉ số thông minh của cô chi bằng thôi đi, đừng tự khiến mình bẽ mặt”.
“Mẹ kiếp!”
Trần Lệ Bình tức giận nói: “Đừng có mà đánh trống lảng với tôi. Tôi hỏi chị, vừa nãy chị mắng ai là chó? Ai là kẻ đê tiện hả?”
“Hôm nay mà không giải thích rõ chuyện này thì tôi không tha cho chị đâu!”
Sau khi nói xong cô ta còn không quên đập mạnh vào bàn, dáng vẻ như thể hôm nay đừng ai mong được thoải mái.
“Vậy tôi ngược lại cũng muốn nhìn xem cô không tha cho tôi như thế nào!”
Trần Tiểu Túy không hề yếu thế, cũng đập mạnh xuống bàn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tro-ve-ben-em/634738/chuong-1136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.